Bạch Y Tuyết cảm thấy, lấy thời gian mười năm của bản thân đổi lấy quyền tu luyện trong thành địa mười năm, nói thế nào cũng cảm thấy bản thân chiếm tiện nghi!
Chớ nói chi còn có rất nhiều chỗ tốt ngoài định mức khác nữa, cuộc mua bán này, tính thế nào hắn cũng cảm thấy rất có lời!
- Thề thì thề! Thành giao!
Vân Dương thúc giục:
- Vậy người thề đi. Để Thiên Đạo chứng kiến, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Song phương ăn nhịp với nhau, tựa như củi khô gặp lửa cháy.
Thế nhưng phản ứng này của Vân Dương, lại khiến Bạch Y Tuyết thầm cảm thấy không ổn.
Sao lại có thể dễ dàng vậy a?
Thế nào hắn cũng cảm thấy có chỗ không đúng lắm? Có vẻ như hắn lại tiếp tục rơi vào một cái hố khác vậy?!
Không lẽ là gia hỏa này lại đào thêm một cái hố?
Con hàng này cơ bản đã đạt đến cảnh giới Hố Vương, chẳng lẽ cái này lại là một vòng mới trong liên hoàn hố?!
Nhưng, Bạch Y Tuyết nghĩ trái nghĩ phải, vẫn luôn cảm thấy bản thân cũng không chịu thiệt gì, vô luận nói từ phương diện nào đều thấy mình có lời.
Lại nói... Bạch Y Tuyết ta là lão giang hồ nhiều năm, có bao nhiêu thủ đoạn mà chưa từng được thấy? Chẳng lẽ còn không chơi lại một tên thanh niên?
Thế là Bạch Y Tuyết sảng khoái phát thề.
Thiên Đạo chứng kiến, thệ ước thành lập.
Vân Dương cười híp mắt nói:
- Đã hứa hẹn làm hộ vệ của ta, như vậy cũng phải có bộ dạng của hộ vệ! Làm hộ vệ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212413/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.