- Con đường tu hành kỳ thực không khác với tranh dành trục lợi trong hồng trần. Có người vì công danh lợi lộc vì vậy liều mạng theo đuổi, người có vận khí tốt cố nhiên là đạt được công danh lợi lộc, nhưng cũng bởi vì vất vả lâu ngày mà mang một thân bệnh tật. Lại có người, thân thể khỏe mạnh, nhưng công danh lợi lộc lại vô duyên với họ, khó hưởng vinh hoa phú quý, nhưng lại có vô số người, có thể vô bệnh vô tai, phú giáp thiên hạ, đó là người có số mệnh, có vận khí, điều này khó mà cưỡng cầu, mà dù cưỡng cầu, cũng khó có người có thể đạt thành! Người cưỡng cầu mà đạt được thành tựu, lác đác không có mấy!
Trên mặt người mặc tinh bào lộ thần sắc xa xăm:
- Đao, ngươi hiểu ý ta chứ?
Trong thế giới rét lạnh này, hàn phong thấu xương như muốn cắt bỏ da thịt người thường. Nhưng lúc này, trên mặt Đao Tôn Giả lại đổ đầy mồ hôi.
Hắn có thể hiểu rõ, tôn thượng nói gần nói xa, kỳ thực chính là có ý muốn từ bỏ hắn.
Nếu chỉ là một tên Xuân Hàn Tôn Chủ cùng với một cái Xuân đường, còn xa xa không đủ quan trọng. Nhưng nếu bất kỳ một người nào trong Đao Kiếm Tuyết Sương Băng vẫn lạc, như vậy Tứ Quý lâu hoàn toàn có lý do để huyết tẩy giang hồ!
Người mặc tinh bào xoay người, ánh mắt lạnh như băng, nhìn lên mặt Đao Tôn Giả.
Đao Tôn Giả chỉ thấy như có một thùng nước đá dội lên đầu, ưỡn lồng ngực:
- Vì lão đại, Đao muôn chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212411/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.