Phó Báo Quốc đã đợi mấy ngày, đợi Phong Tôn tới cửa hỏi tội!
Nhưng, Phong Tôn vẫn chưa hề tới.
Có điều, trong lòng hắn vẫn không có một chút xíu hy vọng may mắn. Hắn biết rõ, ngay cả người có thân phận bí ẩn như Khương Trung cùng Hà Hán Thanh đều không thể thoát được... Như vậy, làm gì có lý nào để cho hắn tránh thoát?!
Hắn đã sớm bại lộ!
Chính vì có tâm lý như này, mấy ngày nay hắn mới không ngừng nghĩ cách, dùng đủ các loại danh nghĩa để di chuyển người nhà, có đi thăm bạn, có đi làm việc...
Thế nhưng...
Tất cả những người mà hắn lợi dụng chức quyền để đưa ra ngoài, nhao nhao mất tích, vừa rời khỏi thành liền trực tiếp biến mất.
Trong đó thậm chí còn có con lớn, con dâu cùng cháu nội hắn...
Phó Báo Quốc biết tất cả cố gắn của hắn chỉ là phí công, vô dụng!
Dù có muốn giãy dụa thế nào, cũng không có bất kỳ tác dụng, sớm đã có người, bày thiên la địa võng quanh hắn!
Muốn trốn, cũng trốn không thoát.
Hơn nữa, Phó Báo Quốc cũng không muốn trốn.
Đêm tối tĩnh mịch, Phó Báo Quốc một thân nhung trang, đầu đội nón trụ, thân khoác giáp sắt, một bộ như chuẩn bị ra trận.
Hắn nghe được một âm thanh đặc biệt, một âm thanh không nên xuất hiện trong bóng đêm thâm thúy hiện tại.
Lập tức, trên mặt hắn hiện lên một vòng biểu lộ đau thương, còn có một vòng biểu lộ thoải mái.
Đó là tiếng cuồng phong gào thét, tiếng gào như đến từ Quỷ Môn quan, tựa như có ngàn vạn Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212408/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.