Vân Túy Nguyệt cùng Thanh Sơn Tuyết chỉ gắp vài miếng đồ ăn, hai người vuốt bụng, đã no. Không ăn nữa.
Hiển nhiên mấy miếng đồ ăn kia, đã đạt đến cực hạn của hai này, nếu không có đặc phẩm kỳ tửu này áp chế, chỉ sợ hai người các nàng đã tiếp gót Vân Dương, trở thành linh dược hình người, hơn nữa còn là cực phẩm mỹ nữ linh dược!
Vân Túy Nguyệt vẫn thúc dục Vân Dương, đem bàn đồ ăn đầy ắp quét sạch sành sanh.
Mười tám món ăn mặc dù trình bày đẹp đẽ, mặc dù phân lượng mỗi món đều cực kỳ ít. Nhưng sau khi ăn hết toàn bộ, Vân Dương vẫn no đến căng bụng nhỏ. Dù sao cái thời thùng cơm cũng đã đi qua, mà coi như Vân Dương vẫn còn thể chất thùng cơm kia, tùy tiện một miếng nhỏ hôm nay cũng có thể lấp đầy khẩu vị, quả trước khác nay khác, thế sự vô thường!
Uống hết chín chén rượu, Vân Túy Nguyệt quả nhiên không rót nữa.
Nhưng, tất cả vấn đề của Vân Dương, Vân Túy Nguyệt vẫn không trả lời một câu.
Chuyện này khiến Vân Dương vô cùng phiền muộn, đành tự để lại trong lòng.
- Xế chiều ngày mai, ta tới đón tẩu tử dọn nhà, trước kia đúng là không biết tẩu tử làm đồ ăn ngon như vậy, về sau có rảnh, nhất định tới quấy rầy tẩu tử, thăm hỏi cái bụng.
Vân Dương nói.
- Được.
Vân Túy Nguyệt nhìn Vân Dương thật sâu:
- Xế chiều ngày mai, tẩu từ chờ ngươi.
Lúc Vân Dương đứng dậy muốn đi. Vân Túy Nguyệt đột nhiên nhớ tới:
- Đúng rồi, tiểu đệ, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212397/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.