Cổ Cổ tức giận đến khuôn mặt lộ rõ vẻ dữ tợn, cả người đều run rẩy.
Vị Ngụy huynh bên cạnh thấy tình thế đến nước này vội vàng đứng dậy, cười nói:
- Vị này là... Vân công tử? Ta là đại sư huynh của Cổ Cổ. Ta họ Nguy.
Vân Dương lộ ra một vẻ ngoài ý muốn, tựa như có chút co quắp, muốn nịnh nọt nhưng lại không biết làm sao. Liều mạng muốn tạo ấn tượng tốt đối với người nhà của người trong lòng, nhưng nhất thời không biết làm sao, chật vật nói:
- Ách ách... Cái này... Đại sư huynh... Ta... Không biết... Nhanh, mau mau mời đến... Cái này... Đến chỗ ta này, cứ coi như là về nhà mình... Ha ha...
Đang nói chuyện, thế mà còn cười ngại ngùng một cái, lại không biết làm gì đưa tay lên gãi đầu một cái.
Một bộ hình tượng thiếu niên ngây ngô.
Lúc này Cổ Cổ đã tức giận đến mức sắp phun máu.
Nhìn đại sư huynh của mình bị Vân Dương lôi kéo, liền vội vàng lên tiếng kéo lại:
- Đại sư huynh, ngươi không cần để ý đến hắn, hắn thực không phải người tốt a!
Đại sư huynh nghe vậy vô thức nhìn qua Vân Dương, chỉ thấy Vân Dương một bộ chán nản nhưng lại cố kìm nén bản thân, ánh mắt có chút ảm đạm, nói khẽ:
- Cổ Cổ, ta biết, ta không nên làm chuyện đó... Ngươi tức giận cũng phải. Nhưng... Chung quy ta vẫn là người Ngọc Đường a...
Hắn cười một tiếng đắng chát, xoay người nói:
- Chúng ta vốn là người của hai thế giới, đại sư huynh, xin ngươi mang Cổ Cổ rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212376/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.