Vân vô tướng, phong vô hình. Mặc dù nhất thời bị phá thành mảnh nhỏ, nhưng lập tức chậm rãi ngưng tụ, tựa như căn bản không bị ảnh hưởng.
Kim y nhân hừ một tiếng, thân thể chầm chậm rơi xuống, sắc mặt càng thêm âm trầm.
- Đại nhân, ngài phát hiện điều gì mới sao?
Một người hỏi.
- Không có.
Kim y nhân âm trầm nói:
- Thời tết vừa rồi vốn là báo hiệu một cơn bão, nhưng lại chậm chạp không đổ một hạt mưa. Giờ phút này còn chậm rãi tiêu tán đi... Cho nên ta sinh nghi, thử xem có phải...
Hắn âm trầm nói:
- Có thể là ta đa nghi, hoàn cảnh như vậy, trừ phi là Phong Tôn, Vân Tôn, Lôi Tôn, cùng Thủy Tôn đồng thởi xuất hiện, nếu không tuyệt đối không thể tạo thành... Nhưng vừa rồi ta dùng thần thức thăm dò bốn phía, cũng không phát hiện bất thường... Coi như tứ tôn chưa chết, nhưng chỉ với một năm, bọn hắn không thể toàn bộ tiến bộ tới tình trạng hoàn mỹ tránh khỏi cảm ứng của ta, chỉ cần xác định không phải bọn hắn tác quái, vậy bất thường cũng không sao cả!
Vân Dương ở trên, giật nảy mình đổ mồ hôi lạnh đầy người.
Nếu không phải hắn đã cẩn thận đề phòng, bay lên thêm năm mươi trượng, nếu không bản thân đã bị đạo kiếm quang này xoắn nát. Coi như vân tướng không sợ đao binh, không thể tác động đến tính mệnh, nhưng bất kể thế nào, nhất định cũng sẽ bị thụ thương, lộ ra vài phần tung tích.
Chính như lời kim y nhân nói, nếu như Phong Tôn, Lôi Tôn, Thủy Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212369/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.