Cổ Cổ ngước đầu:
- Đại sư huynh chỉ biết khi dễ người.
Đại sư huynh cười ha ha một tiếng, không tiếp tục nói đùa:
- Cổ Cổ đi với ta, cưỡi chim của ta có thể đi nhanh hơn một chút.
- Chỉ cần chúng ta đi, Cổ Cổ tự mình đến, hiểu lầm kia có thể tiêu trừ.
- Như vậy, vạn sự xin nhờ.
Hàn Sơn Hà thở dài.
Lúc này, Hàn Đại Nguyên soái cũng thực không biết phải làm sao, gần đây xảy ra quá nhiều chuyện ngoài dự liệu của lão, nhưng Hàn Sơn Hà cũng biết chuyện này để lại hậu hoạn vô cùng, nếu ba nước kia vì vậy mà nảy sinh hiểu lầm, như vậy, chuyện này sẽ diễn biến đến tình trạng hỏng bét không thể vãn hồi.
Việc cấp bách trước mắt là xử lý xong chuyện này, tận lực không nên để xảy ra án mạng, sau đó mới giải quyết tiền căn hậu quả, nếu quả thực có người chết, coi như sau đó làm rõ tiền căn hậu quả, oán khí này nhất định sẽ rơi vào lão, thậm chí là toàn bộ Đông Huyền đế quốc.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát.
Đại sư huynh mỉm cười:
- Tránh cho bên kia có người chết... Vậy thực sự không ổn a.
Đại sư huynh của Xuân Thu môn cũng đã nghĩ đến độ nghiêm trọng của sự việc, nếu không, lấy thân phận của hắn, chưa hẳn đã cất công lặn lội đường xa, gấp rút tiếp viện cứu người như vậy!
- Chờ hoàn tất chuyện này, Cổ Cổ không nên tiếp tục chạy loạn, trong thời gian này sư phụ sẽ có chuyện tìm ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212326/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.