- Ta đích thân đánh với ngươi? Ta với các ngươi không thể trở thành bạn cờ, nhưng ta có mấy huynh đệ bằng hữu, trước mắt họ đều ở Thiên Đường thành, tin rằng các ngươi cũng nên biết họ, chính là Bốn vị công tử của tứ đại gia tộc Xuân Hạ Thu Đông, bọn hắn ngoài có tiền, lại cũng giống như các ngươi, rảnh đến nhức cả trứng... Nếu các ngươi muốn chơi, ta liền để bốn người họ chơi với các ngươi, thắng thắng thua thua, đều phải tươi cười. Như vậy được chứ, phạm vi chơi cũng không lớn, cũng không tạo thành địch ý ngoài ý muốn...
Vân Dương cười rất thành khẩn:
- Đương nhiên, nếu như các ngươi không muốn chơi, hoặc không chơi nổi thì quên đi. Cược với bọn hắn, thực sự cần phải có lá gan, tài lực tương đối, thiếu môt cái, cũng không phải chuyện tốt...
Chúng tướng nghe được lại cảm thấy hứng thú, nhất là mấy lão đổ quỷ trong đó, vừa nghe liền cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
Không nói Vân Dương khích tướng từng câu từng chữ, chỉ cần cái tên tứ đại công tử, đã là dụ hoặc lớn lao.
Vân Dương không ra trận? Đánh bạc với tứ đại công tử kia?!
Cái này... Hoàn toàn không có vấn đề a.
Chỉ cần Vân Dương không tự ra trận, vậy cũng không cần cân nhắc đối phương có chơi bẩn không, dù sao, sự hoàn khố của tứ đại công tử cũng đã sớm vang danh đại lục, nổi tiếng vô cùng, nói không chừng, có thể mượn trận bạc này mà lôi kéo làm quen, tìm hiểu một chút. Coi như không thể kết bạn, đánh bạc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212308/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.