Vân Dương lấy ra Anh Hùng Huyết làm mồi nhử, vừa mới lướt qua thì dừng lại, đối với đám lão binh nghiện rượu này, quả thật không có bao nhiêu lực kháng cự.
Lại nói, bọn họ còn muốn ở đây mười ngày nữa a, còn có nhiều kế hoạch vụng trộm cần áp dụng nữa, vì vậy nếu thực sự làm quá lên với tên hướng dẫn viên du lịch này cũng không tốt.
Vân Dương nhà ngươi không phải muốn diễn kịch sao? Diễn kịch, ai mà không biết a...
Bất quá lá mặt lá trái, chính là sở trường của chúng ta!
- Tốt tốt tốt, Vân công tử quả là sảng khoái.
Một tên tướng quân râu quai nón hào hứng cười nói:
- Có rượu như vậy, vẫn là phải lấy thêm hai vò mới đúng.
- Cái này có là gì đâu, một ngàn năm trăm lượng một vò, muốn lấy bao nhiêu vò a?
Vân Dương hào sảng nói:
- Người nào tính sổ sách?
“...”
Vị tướng quân có bộ râu quai nón kia mở lớn hai mắt, sửng sốt tới nửa ngày cũng không nói được gì.
Không phải vừa rồi ngươi nói mời khách sao?
Vân Dương trừng mắt thanh tịnh, chính nghĩa lẫm nhiên, quang minh chính đại, một bộ đương nhiên nói:
- Ta nói mời các ngươi mấy vò rượu, cái này là đương nhiên, nhưng cũng chỉ là vài hũ thôi a, các ngươi xác định vài hũ đủ cho từng này người uống? Số còn lại đâu? Chẳng nhẽ còn muốn ta trả tiền? Trên đời này làm gì có đạo lý như vậy!
Đối mặt với lý lẽ hùng hồn như vậy, ai có thể chống lại?
Tướng quân có bộ râu quai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212304/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.