Hàn Sơn Hà trầm mặc một hồi lâu, sau mới trầm giọng nói:
- Vừa rồi, chư vị có phát hiện điều gì không?!
Ba vị lão soái khác đồng thời yên lặng gật đầu.
Phát hiện gì?
Vân Dương không khỏi cảm thấy nghi hoặc, ngay cả ta cũng không phát hiện điều gì cổ quái?
Vậy mà các ngươi lại có thể nhìn ra?
Cũng muốn nghe một chút, các ngươi nhìn ra cái gì!
Hàn Sơn Hà nói:
- Vừa rồi, lão phu cẩn thận quan sát, sương mù vẫn luôn bao phủ Cửu Tôn phủ không chút thay đổi, điểm này, chũng ta đã xem nhẹ. Bởi, Cửu Tôn phủ trước này đều có bộ dạng như vậy, đại khái có thể là do nó là căn cơ của Cửu Thiên trận, cũng là bức tường che đậy các ánh mắt ý đồ nhòm ngó.
- Nhưng vừa rồi lôi điện tung hoành, huyết quang lấp lóe, tiếng gió thê lương, thậm chí đại hỏa ngút trời, hợp lực vây quét người xâm nhập, cố nhiên là nhìn thấy khiến người giật mình, kinh tâm động phách...
Hàn Sơn Hà cẩn thận thấp giọng nói:
- Nhưng, Thổ, Thủy, Mộc, Vân, Kim... Lại chưa từng trợ chiến, ý vị trong đó...
Hàn Sơn Hà vừa nói nửa câu, thần quang trong mắt đám người đồng thời lóe lên.
- Vậy có phải có thể hiểu là... Trong Cửu Tôn, còn có bốn người còn sống?
Hàn Sơn Hà cảm thấy thanh âm của mình cũng trở nên khô khốc:
- Lôi Tôn, Phong Tôn, Huyết Tôn, Hỏa Tôn, tứ Tôn này vẫn còn tại thế?!
- Những năng lượng kia chưa xuất hiện, chẳng phải có thể hiểu thành... Những Tôn kia, đều đã chết rồi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212302/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.