Vân Dương nói:
- Yêu cầu gì?
Ánh mắt Thủy Vô Âm lộ ra một tia hận ý sâu sắc:
- Tương lai, khi tìm ra hung phạm... Ta muốn chặt đầu hắn! Tự tay chặt đầu hắn!
Vân Dương bỗng ngẩng đầu, chăm chú nhìn Thủy Vô Âm, im lặng nửa ngày.
Thủy Vô Âm cắn răng:
- Ngài đã biết ta là linh tộc, tin rằng cũng biết Linh tộc chúng ta có một chút biện pháp đặc thù nhằm vào linh hồn... Chỉ cần ta tự tay chặt đầu hung phạm, ta có thể tra tấn linh hồn kia... Đến vĩnh viễn!
Vân Dương nói khẽ:
- Tốt, ta đáp ứng ngươi, ta cũng hứa hẹn tại đây luôn, nhất định sẽ có một ngày như vậy!
Thủy Vô Âm thở một hơi thật sâu:
- Đa tạ!
Lời còn chưa dứt, đã thấy thân thể Thủy Vô Âm vặn vẹo một trận, thần tình trên mặt hiện lên vẻ cực độ thống khổ, lập tức, từ trong miệng hắn phun ra một hơi khói hồng phấn, khói hồng bắn thẳng đến lòng bàn tay Vân Dương, biến mất như chưa từng xuất hiện.
Toàn bộ quá trình vô cùng nhanh chóng, nhanh đến mức Vân Dương còn không kịp phản ứng...
- Hồn phách nhất niệm?!
Vân Dương chấn kinh chốc lát:
- Vô Âm, cần gì mà phải làm như vậy.
Thủy Vô Âm suy yếu khàn giọng nói:
- Vâng, chính là Hồn phách nhất niệm. Từ giờ trở đi, sinh tử của ta được quyết định bởi ý niệm của ngươi. Cấm chế này, không cách nào giải trừ.
- Tại sao lại phải làm như thế?
Vân Dương hỏi.
- Bởi chỉ có như vậy, mới có thể khiến ngươi hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212297/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.