Sắc mặt hai tên hộ vệ đột nhiên trở nên dữ tợn, sát khi đằng đằng!
Vô số nhóm người hiện lên từ khắp các phương...
Vân Dương đảo hoảng, tựa như bị hồng thủy vân khốn, bốn phía đều là kinh đào hải lãng vậy.
Đao kiếm lấp lóe.
Thân thể Cúc Thần nhanh chóng thối lui.
Nhưng, vốn dĩ thân thể Cúc Thần đang nhanh chóng lui ba bước, lại ngạc nhiên phát giác bản thân đã bị bắt lại.
Khẽ quay đầu, đã thấy gương mặt tuấn dật của Vân Dương đối thẳng với nàng, vẻ mặt hiếu kỳ hỏi:
- Cúc Thần, chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Chỉ thấy nguy hiểm chứ không thấy vui chỗ nào a...
Bả vai Cúc Thần bị Vân Dương tóm chặt, tựa như bị một cái vòng sắt khóa lại, hoàn toàn không có cách nào động đậy, gương mặt xinh đẹp của nàng phát xanh, quát lớn:
- Thả ta ra!
- Đừng làm bậy, ta làm vậy là muốn bảo vệ ngươi!
Trong ánh mắt Vân Dương chất đầy lãnh ý:
- Con người ta, đặc biệt thương hương tiếc ngọc, trong tình thế nguy hiểm lúc này, ta sao có thể yên tâm để ngươi mạo hiểm một mình.
Bốn phía, vô số đầu ngươi ngoi lên như phun trào, sát cơ hiện rõ, trên các mái hiên vô thanh vô tức hiện lên từng nhóm từng nhóm người, trên tay từng người là từng bộ trọng cung cài sẵn nỏ tiễn, mũi tiễn đen bóng băng lãnh, bất cứ lúc nào cũng có thể biến Vân Dương, cùng Cúc Thần trong tay hắn thành con nhím, không, là thành cái sàng.
Ánh mắt Cúc Thần lộ ra vẻ sợ hãi cực đoan:
- Buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212284/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.