Một kiếm này của Lăng Tiêu Túy âm hiểm đến cực điểm.
Một khi Hà Hán Thanh dẫn động huyền khí cao giai, sẽ làm kiếm khí trầm tích trong thể nội bạo phát phản phệ, việc này trương ứng với tăng thêm một cái đại hạn chế cho hắn!
Trong vòng mười năm tới, hắn không thể vận dụng lực lượng vượt quá bát trọng sơn!
Một kiếm âm hiểm này, khiến Hà Hán Thanh hận đến nghiến răng nghiến lợi!
“Tuyệt đối là Lăng Tiêu Túy cố ý!”
“Hắn rõ rằng đã nhìn ra mình là ai, nhưng vẫn xuất thủ, muốn ép bản thân vào trong cục diện nguy hiểm!”
Nhưng hắn có thể nói ra chân tướng sao? Nếu hắn dám nói ra chân tướng, sẽ bại lộ thân phận thực của mình, dù sao Lăng Tiêu Túy tìm tới Hà Hán Thanh, chứ không phải tìm tới Xuân Hàn Tôn Chủ!
Một kiếm này, Hà Hán Thanh chỉ có thể khuất nhục nuốt vào trong bụng mà thôi!
Một bên hẻo lánh nhất của Hà phủ, đất trống nơi đây đã bị nhấc lên. Chín người bị cầm tù ở bên trong, vốn dĩ không có bất kỳ khả năng thoát được gông cùm mà trốn, bây giờ đã được thả ra toàn bộ.
Lúc này, đã lộn nhào chạy ra ngoài, mặc dù thân thể suy yếu, nhưng nguyện vọng cầu sinh lại vô cùng mãnh liệt.
Mà thời khác đối mặt với Hà Hán Thanh, trong mắt chín người đồng thời tuan ra hận ý mãnh liệt.
Có mấy người trong Hà phủ sơ bộ trấn định lại, mắt thấy biến cố phát sinh, liền muốn tiến lên ngăn chín người này lại, ý muốn hỏi rõ.
Hà Hán Thanh hít một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212255/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.