Thiên Đường thành tựa như trở nên hoang vắng hơn không ít.
Nó như mất đi cái áo phồn hoa của ngày xưa.
Ngay cả những người cao đàm khoát luận trong các tửu lâu cũng đều ít đi... Tất cả mọi người đều sinh hoạt một cách trầm mặc. Trầm mặc chú ý... Tin tức ngoài tiền tuyến chuyển về!
Nhưng, tại một góc khuất nào đó...
Những tay côn đồ ngày thường ý thế hiếp người, bắt nạt thôn dân lương thiện, những kẻ đó, từng đám, từng đám... chết.
Có những kẻ bị Huyền thú giết. Nhưng cũng có những kẻ là chết dưới đao kiếm. Mà mật thám trong quân đội, cũng được Lão Nguyên soái toàn lực huy động.
Trước đó, Lão Nguyên soái bận trăm công ngàn việc, những việc như thế này lão không chú ý tới. Nhưng lần này, dưới tình cảnh bi tráng của đội quân tàn tật đó, lão hạ ngoan tâm.
- Phàm là kẻ ức hiếp gia quyến các tướng sĩ xuất chinh, phàm là kẻ ức hiếp gia quyết tướng sĩ hy sinh, phàm là kẻ ức hiếp gia quyến của tướng sĩ tàn tật... Giết không tha!
Lúc Lão Nguyên soái hạ mệnh lệnh này, hai mắt lão đỏ phừng như lửa, phần vì xúc động mà các tướng sĩ đem lại, phần vì giận dữ với những kẻ lưu manh ác ôn.
Cùng lúc đó, Hoàng đế cũng xuất động mật vệ, Lãnh Đao Ngâm lão tướng quân cũng truyền lệnh cho thủ hạ tâm phúc. Hơn nữa, pháp luật Ngọc Đường cũng vì điều này mà thay đổi. Tất cả, đều hướng đến các tướng sĩ nơi tiền tuyến...
Kẻ phạm tội, nhất định bị xử nặng!
Chính vì vậy, lưu manh côn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212196/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.