- Đi, sao không đi nữa?
Vân Dương đứng sau lưng Tần gia đại thiếu, hỏi thăm với giọng kỳ quái:
- Có phải ngươi muốn đổi ý hay không?
- Không không không…
Sắc mặt Tần đại thiếu lúc trắng lúc xanh, đổi màu liên tục, hắn sợ tới kém chút tè ra quần:
- Sao có thể đổi ý đâu… Vân thiếu gia, xin mời.
Đem Vân Dương mời vào cửa như tôn tử mời gia gia, Tần đại thiếu lập tức chạy như con thỏ bị trúng tên.
Vấn đề này cần phải nhanh chóng báo lên cho phụ thân của hắn, chuyện này làm không tốt, cả Tần gia sẽ bị lửa giận của mấy vị đại thần này thiêu rụi a.
Những người tới hôm nay, ai cũng không phải đối tượng mà Tần gia có thể chọc nổi a.
Vân Dương một thân một mình ngồi uống trà, hắn cũng không sốt ruột, khóe miệng lúc nào cũng đọng một nụ cười mỉm ấm áp, người khác nhìn vài chỉ thấy một thiếu niên phòng thần như ngọc, phong độ nhẹ nhàng, không chút phập phồng bất ổn.
Vân Dương đương nhiên biết rõ ngọc của hoàng cung dùng cũng sắp hết, hôm nay muốn chọn mua thêm.
Ngọc của Thái tử cùng với mấy vị hoàng tử khác dùng để ban thưởng hay gì đó cũng không nhiều. Hơn nữa Thái tử cùng mấy vị Hoàng tử bị cấm túc tập thể, không được ra ngoài, đương nhiên cần ngọc thạch nhiều hơn bình thường.
Không thể ra khỏi cửa, dùng cái gì để lung lạc cao thủ, để thuộc hạ ra ngoài làm việc? Tại trong thời đại cả thế gian đều tôn sùng ngọc thạch, đương nhiên là cần loại mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212188/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.