Vân Túy Nguyệt vô cùng vui mừng khi Vân Dương chủ động đến thăm.
Bình thường nàng không dám chủ động liên hệ Vân Dương vì sợ để lộ bí mật, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng về tin tức của người trong lòng: không biết hắn ra sao?
Lúc này, Vân Dương chính là mối liên hệ duy nhất của nàng với người trong lòng, chính vì vậy chỉ cần Vân Dương còn tồn tại thì mối liên hệ giữa nàng với người đó vẫn còn.
- Không có tin tức mới cũng đừng vội.
Vân Túy Nguyệt cười duyên dáng nói:
- Đúng vậy, lời ta nói thực sự không phải, huynh đệ đừng để trong lòng, không có việc gì đến thăm tẩu tử cũng được, ha ha… như vậy tẩu tử cũng đã thỏa mãn.
Trong giọng của Vân Túy Nguyệt không tự chủ được mà thêm chút ý vị nịnh nọt.
Nàng sợ chẳng may làm Vân Dương giận, hắn sẽ không tới đây nữa.
- Nguyệt tỷ, ngươi… không cần phải như vậy.
Vân Dương cảm thấy ngộp thở nói:
- Ngươi càng như vậy, trong lòng ta… càng khó…
Vân Túy Nguyệt cười dịu dàng:
- Rảnh rỗi nên thường tới thăm ta, như vậy Nguyệt tỷ sẽ rất vui vẻ.
Nàng thấy Vân Dương không gọi mình là tẩu tử, ánh mắt có chút ảm đạm xuống, liền theo các xưng hô của Vân Dương mà tự xưng Nguyệt tỷ.
- Nhưng tiểu đệ thực sự không muốn tới.
Vân Dương nói:
- Bởi nếu ta tới, nhất định sẽ đem đến vô tận phiền phức cho Nguyệt tỷ ngươi.
Vân Túy Nguyệt nở nụ cười xinh đẹp:
- Ngươi biết, ta rất vui lòng nếu bị ngươi làm phiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212180/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.