Vân Dương chậm ung dung nói: “Nhưng ta không làm như vậy. Ta muốn ngươi tự nói ra, thứ nhất, là sự tôn trọng người tri âm của ta, thứ hai dù sao ngươi cũng là một vị cường giả, ta cũng không muốn làm ngươi quá mức khó xử.”
Sắc mặt Lý Trường Thu biến đổi.
“Coi như ta buộc phải dùng hình với ngươi để đạt được tin tức mà cấp trên cần. Nhưng ta vẫn muốn bảo trì một chút tôn trong tối thiểu đối với một vị cường giả như ngươi.”
Vân Dương chân tình thực ý nói: “Cho nên, ta phân tích hết mọi thứ từ tâm lý của ngươi, động cơ của ngươi, bởi vì ta muốn để ngươi biết, thứ nhất, ta tôn trọng ngươi, thứ hai, ngươi thua ở dưới sự tính toán của, thật sự... Không oan chút nào.”
Lý Trường Thu thở dài, nhất thời không có lời nào để nói.
Ngay từ đầu, hắn vốn định phản kháng, dù đối phương có dụng nhục hình bức cung thì cái gì hắn cũng không nói. Nhưng nghe Vân Dương nói chuyện, hắn lại đột nhiên cảm thấy, bản thân cố gắng phản kháng, đều là uổng phí công phu, trong mắt đối phương vô cùng buồn cười.
Đối phương đã hiểu rõ bản thân hắn đến trình độ này, hắn còn giấu diếm cái gì hoặc nói hắn còn gì để mà giấu diếm?
Chẳng bằng dứt khoát thoải mái, còn may giữ lại cho bản thân một chút tôn nghiêm cường giả.
Ở trước mặt một người như vậy, bất kỳ hành động chống chế, hoang ngôn, đều chỉ là trò cười cho người ta mà thôi. Thua dưới tay của hắn, thật sự không oan a.
trong lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212163/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.