“Quần là áo lượt! Hạng người vô sỉ!” Kế Linh lạnh như băng nói ra tám chữ, sau đó ngẩng cao đầu đi thẳng về phía trước.
Mã công tử thấy Kế Linh đã đi, mắt hắn ánh lên một tia kỳ quái nhìn qua Vân Dương nói với giọng sùng bái: “Ha ha... Không hổ là Vân huynh..., sở thích của huynh cũng thật đặc biệt... Khụ khụ, quả là không tầm thường ha ha ha...”
Tần công tử cũng tỏ vẻ thổn thức: “Đáng tiếc, đáng tiếc... Thật sự là rất đáng tiếc a...”
Đáng tiếc cái gì?
Đương nhiên là đáng tiếc cái vóc dáng ma quỷ kia. Còn khí chất khiến cho người ta vừa xem liền mất hồn mê mẩn kia...
Vân Dương cơ hồ bật cười, chỉ vào ấu thú trong ngực Mã công tử, nói: “Mã huynh, ngươi đây là?”
Mã công tử cười ha ha một tiếng, nói: “Một cái Thiểm Điện Miêu mà thôi, ta mua cũng chỉ cho vui a. Ân, chủ yếu là thấy bộ lông nó trắng như tuyết, trông đẹp mắt, hơn nữa rất nghe lời, nhu thuận, mà... Ha ha, Thiểm Điện Miêu bình thường, giá chỉ khoảng một ngàn năm trăm lượng bạc, cái con này giá lên tới hai ngàn lượng, đắt như vậy... Ta mua về nghiên cứu một chút...”
Trong chốc lát Vân Dương không còn gì để nói, hóa ra con hàng này thấy giá đắt mới mua... Quả là có tiền mà không chỗ tiêu rồi. Xem ra lần trước ta vẫn quá nương tay nha!
Lại nói, ngươi nói nó là...
Thiểm Điện Miêu?
Vân Dương lập tức xạm mặt lại.
Cái này mà là Thiểm Điện Miêu?
Thiểm Điện Miêu tối đa trưởng thành cũng chỉ là tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212131/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.