Qua được nguy hiểm từ Vô Không Bạch Hầu, Trần Lương cùng Phúc Du nhanh chóng rời khỏi sâm lâm. Sâm lâm chỉ là cửa vào, chính thức nguy hiểm giờ mới bắt đầu. 
“Ha ha, nguy hiểm tới, nguy hiểm đi, bảo vật tới. 
Hữu duyên gặp, hữu duyên đi, vô duyên tới. 
Đa tạ Trần huynh ân cứu mạng 
Rất tiếc Phúc Du việc tại thân. 
Mong tương lai trùng phùng 
Cùng Trần huynh uống rượu vui” 
Phúc Du đọc mấy câu rap rồi chắp tay rời đi. Dù hắn không chủ động tách ra, Trần Lương cũng không muốn đi chung. Hắn có Lục Nhĩ Hầu, tự nhiên không muốn phải chia sẻ bảo vật với người khác. 
Trần Lương đứng chờ Lục Nhĩ Hầu chỉ đạo phương hướng. 
“80 dặm phía này có 1 cây Lục Phổ Đằng nhưng lại bị một con Song Phong Quỷ Thú trấn giữ. Chúng ta đánh không được” Lục Nhĩ Hầu nói 
“Đánh không được, có thể dùng kế. Chúng ta cứ thử đến gần xem sao” Trần Lương nghe đến Lục Phổ Đằng thì động dung 
“Không được. Nó có thể cảm nhận được sự xuất hiện của ngươi cách xa cả chục dặm và tốc độ thì nhanh vô cùng. Năng lực của đội chúng ta không chạy thoát được. Nó chỉ cần đập ngươi 1 phát là tan tành xác pháo. Đợi ngươi lên Huyền cấp thất huyệt, chúng ta có thể thử một chút. Mà an toàn nhất là đợi lên Địa cấp cũng không muộn. Chỗ đấy kín đáo, khó tìm tới, còn lâu mới bị phát hiện. Có Song Phong Quỷ Thú trấn giữ lại càng an toàn” Hầu Gia nói 
“Vậy bỏ qua” Trần Lương nhún vai nói 
“Ồ” Hầu Gia nhìn về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372736/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.