Lục Nhĩ Hầu đâm sầm vào viêm dương tạo ra một vụ nổ chói lòa thiên địa. Thời điểm sinh mệnh lực sắp tắt, Lục Nhĩ Hầu thoát khỏi hình dạng Trần Lương, biến trở về chân chính hình dạng của nó, hoàn toàn khỏe mạnh, không có bất kỳ hư tổn nào. 
Một năng lực khác của Lục Nhĩ Hầu mới nói cho Trần Lương, đó là khi thay đổi giữa 2 hình thái, mọi hư tổn đều sẽ biến mất không còn gì. 
Thời điểm Trần Lương lao vào viêm dương như thiêu thân lao vào đống lửa, toàn bộ khán giả như nín thở quan sát, mỗi người 1 cảm xúc. 
Người của Khai Thiên Môn hiển nhiên vô cùng lo lắng. Người của Song Long Phái lại sung sướng hả hê. Người không liên quan thì tò mò hóng biến. 
Lục Nhĩ Hầu đi vào Tiểu Cửu Giới, Trần Lương chui ra khi lực phá hoại của vụ nổ gần tan. Khói bụi tan đi, ánh sáng hủy diệt chớm tắt, Trần Lương hiện ra không chút tổn hại, hét lên: 
“Quá yếu, không đủ gãi ngứa. Ngươi có át chủ bài nào tung hết ra” 
Toàn bộ đấu trường nghị luận ầm ĩ 
“Tên này sao lại không có bất kỳ vết thương nào?” 
“Hắn là bất tử chi thân à?” 
“Không thể tin nổi” 
“Tà môn, quá tà môn” 
“Yêu thuật, chắc chắn là yêu thuật” 
Vô Khai Phong không nói gì, nhưng lại là người chấn động nhất, lo lắng nhất. Hắn nhất thời không biết phải làm ra đối phó như nào khi các võ kỹ mạnh nhất đều đã được thi triển. Kẻ địch càng đánh càng khỏe, còn vết thương trên người hắn càng ngày càng nghiêm trọng. 
Một lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372716/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.