Chương trước
Chương sau
Đến gần giường bệnh, 2 vị Luyện đan sư không khỏi rùng mình. Bệnh nhân của bọn hắn toàn thân đen kịt vết cháy than từ đỉnh đầu tới gót chân, từ sau lưng ra đằng trước, không còn chỗ nào giống da người.
Không chỉ vậy, trên cơ thể hắn còn có từng vết nứt vệt sáng trông như rễ cây lúc ẩn lúc hiện. Đây chính là hỏa độc đang liên tục đốt cháy cơ thể nạn nhân. Mỗi khi vết nứt sáng lên, nạn nhân cho dù đã bất tỉnh, vẫn phải rên lên 1 tiếng đau đớn. Đây đúng là đau thấu tâm can, dày vò tra tấn.
“Hiện giờ các ngươi đang chữa trị cho hắn kiểu gì?”
“Cách 1 canh giờ, bọn ta lại cho uống Liên Hàn Thủy để chống đỡ hỏa độc, hiện tại hỏa độc không còn lan ra. Còn trước đó dùng qua nhiều phương pháp đều không có tác dụng.
“Để ta kiểm tra” Luyện đan sư cấp 6 sử dụng tinh thần lực kiểm tra cơ thể bệnh nhân. Hắn không dám chạm vào sợ bị lây nhiễm hỏa độc. Huống hồ, đến đây chỉ là thủ tục, vốn dĩ không cần chữa trị gì cả.
Làm xong các bước khám bệnh, Luyện đan sư cấp 6 nói: “Ta chưa từng thấy loại hỏa độc như này, cần về nghiên cứu và đưa ra phác đồ điều trị”
“Bao lâu thì có phác đồ?” người của Song Long Phái hỏi
“7 ngày”
“Lâu vậy sao!?”
“Hừ, hỏa độc này các ngươi hẳn cũng tìm trăm ngàn phương pháp không chữa được đi. Ta nếu tìm được phương pháp trị dứt điểm, vậy thì 7 ngày hay 1 tháng đều là nhanh. Trao đổi Truyền tin thạch, có gì ta sẽ thông báo”
2 vị Luyện đan sư cùng với tiểu hầu rời đi. Song Long Phái không ngờ rằng, tiểu hầu đã lén để 1 viên ngọc rất nhỏ tại một nơi không người biết, ngay trong phòng dưỡng bệnh của đại trưởng lão.
Đêm xuống, sau khi người hầu vào cho đại trưởng lão uống Liên Hàn Thủy, Trần Lương cùng 3 thuộc hạ ra khỏi Tiểu Cửu Giới. Căn phòng này đã có sẵn Ẩn Nặc Trận nên bọn hắn không lo có tinh thần lực dò xét vào trong.
Đứng nhìn hắc nhân, 3 người đều gật đầu xác nhận: “Khí tức này, hình dạng này, đích thực là hắn rồi”
“Không thể sai được. Đây chính là kẻ đã chặn đường cướp giết chúng ta”
“Đúng là hắn”
“Kính mong môn chủ hạ sát hắn, trả thù cho các huynh đệ đã chết, trả thù cho Huyết Vô Thần” 3 người chắp tay nói.
Trần Lương giơ tay ngăn lại, nói: “Không vội. Hắn lúc này đang sống không bằng chết. Để hắn chịu đau đớn tra tấn thêm 1 thời gian rồi ra tay giết hắn cũng không muộn. Huống hồ nếu chỉ mình hắn chết thì có lời quá”
“Ý môn chủ là?”
“Khai Thiên Môn có 7 người chết, còn tên này chết, chỉ mới là 1” Trần Lương nói
“Đúng vậy, chúng ta còn phải giết thêm 6 kẻ khác mới trả thù đủ cho 7 trưởng lão của Khai Thiên Môn” 3 người gật đầu đồng ý
“7 người, là gốc. Còn cả trang viên này, là lãi”
Cả 3 người nghe xong, liền hít 1 hơi lạnh. “Ý môn chủ là giết sạch toàn bộ trang viên này?”
“Đúng vậy. Phải để cho đệ tử, trưởng lão của Khai Thiên Môn nhìn vào mà tự hào là người của Khai Thiên Môn, có thể ngẩng cao đầu ra ngoài hành tẩu, tự tin rằng kẻ nào gây thù với Khai Thiên Môn, kết cục không đơn giản là chết”
“Môn chủ anh minh” tam lão chắp tay nói
“Các ngươi vào Tiểu Cửu Giới trước, ta còn có việc ở ngoài này”
Đã xác nhận được kẻ thủ ác, Trần Lương liên hệ với bên ngoài điều tra Song Long Phái. Còn ở bên trong, hắn thi triển Ẩn Nặc Thuật, phóng ra tinh thần lực nắm bắt thông tin trang viên.
Tòa trang viên rất lớn, rộng tới cả chục dặm vuông diện tích. Bao phủ bên ngoài toàn bộ trang viên là một tầng trận pháp bảo an, bao gồm 3 trận pháp.
Trận pháp phòng thủ cấp 8 sơ đẳng, luôn bật, ngăn cản mọi công kích và xâm nhập trái phép. Ngay cả các phương thức di chuyển xuyên không cũng không vượt qua được. Mọi người chỉ có thể ra vào ở cổng đi lại, người canh cổng sẽ kéo thả trận pháp để cho người đi qua.
Trận pháp Cảm Ứng, luôn luôn bật, đề phòng có kẻ lén vượt qua được trận pháp phòng thủ thì vẫn bị phát hiện.
Ẩn Nặc Trận, ngăn cản tinh thần lực bên ngoài dò xét vào.
Ẩn Nặc Trận ngăn cản tinh thần lực là 1 trận pháp sơ đẳng, trận pháp sư nào cũng thực hiện được, vì vậy ngay trong trang viên cũng có rất nhiều căn phòng có Ẩn Nặc Trận bao phủ. Dù sao ai cũng không muốn bị người dò xét, đặc biệt những lúc làm chuyện tế nhị, ân ân ái ái.
Sau 7 ngày liên tục dò xét, Trần Lương đã có thể thấy được nhân lực Song Long Phái không tầm thường. Hắn đã thấy có ít nhất 1 Địa cấp võ giả sơ kỳ và 5 người không nhìn thấu tu vi. Ngoài ra còn có 199 Huyền cấp võ giả từ sơ giai đến Huyền cấp và cả ngàn Hoàng cấp.
Theo thông tin từ thuộc hạ báo cáo, Song Long Phái là một thế lực lớn sở hữu Đại Đường Thành. Trang viên tại Đại Đường Thành là trụ sở chính của phái, ngoài ra còn 4 chi nhánh lớn và nhiều chi nhánh nhỏ khác.
Trụ sở chính sẽ có ít nhất 3 đại trưởng lão là Địa cấp võ giả tọa trấn. 4 chi nhánh lớn đều có 1 đại trưởng lão sống và quản lý nơi đó.
Thực lực của Song Long Phái khiến Trần Lương phải suy nghĩ lại hành động trả thù. Nếu cả Song Long Phái tổng công kích Khai Thiên Môn, chỉ sợ công sức xây dựng thế lực bấy lâu nay của Trần Lương đổ xuống sông xuống bể.
Nếu đem quân tập kích bất ngờ trụ sở chính thì thắng thua vẫn còn chưa rõ. Mà dù có thắng, cũng thương vong trầm trọng. Sau đó chỉ có chạy chối chết.
Thù oán Song Long Phái gây ra cho Khai Thiên Môn là tử thù, nhưng lợi ích môn phái vẫn phải đặt lên hàng đầu.
Luồng suy nghĩ trong đầu Trần Lương vẫn chưa có lời giải đáp thì trời đã sáng, người đến đưa thuốc cho Ngưu đại trưởng lão đã ở ngoài cửa, Trần Lương chỉ có thể vào Tiểu Cửu Giới tiếp tục suy nghĩ.
Hôm nay chính là hẹn 7 ngày mà 2 vị Luyện đan sư phải vào chữa trị cho Ngưu đại trưởng lão. 2 người đến, mang theo 2 viên đan dược một to một bé.
“Ta báo giá trước, các ngươi đồng ý thì làm. 2 viên đan dược này trị giá 50 củ. Nếu uống vào không có tác dụng gì, ta chỉ lấy 5 củ, gọi là phí nguyên liệu. Nếu có tác dụng, bệnh nhân phải uống 20 lần mới khỏi, tổng chi phí là 1000 củ”
“1000 củ, mười triệu Tinh thạch. Giết người à. Đan gì mà 50 củ, rồi phải uống tận 20 lần” Vị Lưu trưởng lão không khỏi quát lên.
Hắn tu vi Huyền cấp sơ giai, chỉ sợ phải tốn mấy trăm năm mới kiếm được 1000 củ, đấy là trong trường hợp không tiêu 1 viên Tinh thạch nào. Còn bảo để tích cóp được 1000 củ, chỉ sợ ngàn năm cũng khó.
Tất nhiên đấy là hắn, sao có thể so được với Địa cấp võ giả.
“1000 củ cứu được tính mệnh 1 vị Địa cấp võ giả đang trong trạng thái cửu tử nhất sinh, vô phương cứu chữa. Ta thấy con số này còn hơi rẻ. Ngươi gọi hắn dậy xem có chịu 1000 củ không, chỉ sợ 100 triệu hắn cũng đồng ý”
Biết đối phương nói đúng, Lưu trưởng lão đành cắn răng đồng ý: “Được rồi, trước mắt cứ thử xem có tác dụng không. Bọn ta đã mời rất nhiều vị Luyện đan sư có tiếng đến mà không được. Ngươi chém gió to vậy, đừng để bọn ta thất vọng”
Vị Luyện đan sư cho đan dược vào miệng Ngưu đại trưởng lão cho hắn nuốt vào. Tất nhiên đây không phải là đan dược do bọn hắn nghiên cứu chế ra.
1 viên to là Trần Lương đưa cho có tác dụng suy yếu và phá hủy hỏa diễm trong người. Đan dược này Trần Lương lấy từ 1 nạn nhân của hắn tại Hỏa Phượng Sơn. Hắn còn rất nhiều loại đan dược chữa thương khác, ngăn chặn băng hàn, hủ ám, xói mòn huyết dịch, độc tố …
1 viên nhỏ là lấy huyết dịch của Trần Lương làm chủ đan. Mấy loại nguyên liệu khác đều là dược liệu linh tinh, dùng để che mắt thiên hạ. Huyết dịch của hắn có tác dụng chống độc cực kỳ hiệu quả, lại còn là vật đại bổ, có tác dụng hồi phục cơ thể. Dù sao thì huyết dịch của hắn có chứa Giới Thủy, lại còn được nội đan Huyết phẩm Vô Lượng Thạch Thú nâng cấp, không phải huyết dịch của phổ thông nhân loại có thể so sánh.
Nếu Diêm Quỷ biết được điều này, chắc chắn lấy mục tiêu uống máu Trần Lương đặt lên hàng đầu.
2 vị Luyện đan sư đã kiểm tra kỹ 2 viên đan dược, đề phòng có gian trá. Dù sao bọn hắn chỉ là nhận tiền làm thuê cho người. Nhỡ 2 viên đan dược gây hại cho người bệnh, tính mạng bọn hắn chỉ sợ cũng phải táng vào.
Chờ đợi thời gian nửa canh giờ, cơ thể Ngưu đại trưởng lão thực sự có chút hồi phục, các vết cháy sáng có phần giảm đi “Tốt quá, thực sự có hiệu quả rồi kìa” 1 người hầu gái vui mừng
“Phải để hết ngày mới biết được. Nếu không cần dùng Liên Hàn Thủy mà vẫn được như thế này thì mới thực sự là hiệu quả. Nếu thực sự có thể chữa khỏi cho Ngưu đại trưởng lão, bọn ta sẽ chấp thuận giá cả của các ngươi” Lưu trưởng lão nói
“Vậy ngày mai xin mời Lưu trưởng lão cho biết có dùng đan tiếp không để ta còn biết mà điều chế. Mỗi lần phục đan cách nhau 10 ngày”
“Vậy là 200 ngày mới khỏi?” Lưu trưởng lão hỏi
“Cũng không hẳn. Sau tầm 4 tháng là đại trưởng lão đã có thể sinh long hoạt hổ rồi. Lúc đấy tùy năng lực của đại trưởng lão mà có dùng đan tiếp không”
“Đa tạ đan sư, mai ta sẽ thông báo kết quả”
“Hẹn gặp lại Lưu trưởng lão”
2 vị Luyện đan sư cùng với tiểu hầu rời đi, trong tay nó cầm theo 1 viên ngọc nhỏ không ai để ý.
Trở về Khai Thiên Môn, Trần Lương đưa 3 vị trưởng lão ra khỏi Tiểu Cửu Giới, căn dặn: “Các ngươi yên tâm, ta đã có cách trả thù cho Huyết Vô Thần”
Hắn cho 2 vị Luyện đan sư hẹn Lưu trưởng lão ngày mai quay trở lại thăm bệnh Ngưu đại trưởng lão.
Xong xuôi, hắn cùng với Lục Nhĩ Hầu ngồi trên Thạch Đẩu Vân, tiến về Vô Lượng Sơn, bí mật đi tới Thập Tử Vực.
Căn đúng thời điểm, Lục Nhĩ Hầu mang Vô Lượng Côn ra khỏi Thập Tử Vực đưa vào Tiểu Cửu Giới rồi cả 2 trở lại Đại Đường Thành, cùng tiến vào giường bệnh của Ngưu đại trưởng lão.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.