Chương trước
Chương sau
Đến hôm sau, 2 người Trần Lương mới được Điệt Viên dẫn đến chủ điện, gặp lại 5 người ngày hôm qua. Người đứng đầu Nhã Nhược Phái lên tiếng:
"Trần công tử, ta rất vui mừng đáp ứng điều kiện của công tử. Thỏa thuận này mang lại cho cả 2 bên lợi ích vô cùng. Cả 2 bên đều chỉ có được mà không có mất.
Chúng ta gặp nhau là có duyên. Ta rất muốn kết 1 mối thiện duyên với công tử, vì vậy ta đưa ra thỏa thuận như sau. Ta đồng ý để Tuyết Phi cô nương học tập 5 thời gian võ kỹ của Nhã Nhược Phái, trong đó có Trảm Niên Vong, đổi lấy thời gian trận pháp và nâng cấp trận pháp của công tử.
Để học Trảm Niên Vong, phu nhân sẽ cần học những thời gian võ kỹ kia trước để thấu hiểu thời gian võ kỹ. Trong thời gian này, công tử sẽ giúp Nhã Nhược Phái nâng cấp trận pháp. Đây là tiền trao, cháo múc. Công tử thấy thế nào?"
"Không được" Trần Lương lắc đầu
"Ý công tử là sao?"
"Ta đưa Nhã Nhược Phái thời gian trận pháp, Tuyết Phi sẽ ở lại Nhã Nhược Phái học tập 4 thời gian võ kỹ. Còn ta sẽ rời đi. Đến khi nào Tuyết Phi đại thành 4 võ kỹ, sẵn sàng tu luyện Trảm Niên Vong, ta sẽ quay lại.
Trong khi nàng học Trảm Niên Vong, ta sẽ nâng cấp trận pháp cho Nhã Nhược Phái. Đây mới gọi là tiền trao cháo múc"
"Được. Phần nguyên liệu nâng cấp trận sẽ phải do công tử cung cấp"
"Ta không có thời gian. Huống hồ trận pháp là cho các ngươi, các ngươi tự chuẩn bị mới là tốt nhất. Thế này đi, ta tặng Nhã Nhược Phái 100 cần Thời Linh Thổ, coi như là mỗi bên cùng bỏ ra công sức, tài sản để hợp tác thiện chí”
“Được. Công tử đã nói vậy, ta cũng không hẹp hòi gì. Hai bên thống nhất như vậy. Từ hôm nay, Tuyết Phi cô nương sẽ chính thức là Trưởng lão khách khanh của Nhã Nhược Phái”
“Đa tạ trưởng phái. Còn mong đại nhân và Nhã Nhược Phái chiếu cố Tuyết Phi trong thời gian sắp tới”
“Công tử quá lời. Tuyết Phi cô nương xinh như hoa như ngọc. Có nàng ở đây, Nhã Nhược Phái càng thêm sinh khí. Ta cầu còn chả được. Lát nữa mời 2 người tham dự 1 bữa tiệc nhỏ mừng hợp tác 2 bên” trưởng phái cười nói.
Nàng đang rất vui. Nhã Nhược Phái tự nhiên có được 2 trọng bảo trận pháp mà không hề tổn hao bất kỳ thứ gì. Đưa võ kỹ cho Tuyết Phi tu luyện không có khiến cho Nhã Nhược Phái mất đi võ kỹ đâu.
Trần Lương cũng rất vui. So với việc tổn hao 1 kiện Bán Thần Khí và 1 ức Tinh thạch để Tuyết Hoa học tập, thì lần này hắn lại không mất cái gì đáng kể. Có Tuế Nguyệt trong tay, hắn có thể tạo ra rất nhiều Thời Linh Thổ. 100 cân với hắn không có là gì.
“À, ta quên mất 1 chuyện” Trần Lương chợt nói.
“Công tử có vấn đề gì?” Trưởng phái e ngại phát sinh biến cố.
“Không có gì to tát, chỉ là ta có 1 môn phái tên là Khai Thiên Môn. Ta muốn mua 1 phần 10 Cúc Hoa của bản phái để phát triển kinh doanh linh dược”
“Tưởng chuyện gì. Cái này đơn giản. Ta sẽ gọi trưởng lão phụ trách chuyện này đến trao đổi trực tiếp với công tử. Đây là chuyện tốt, giúp bên ta có đầu ra cho chỗ Cúc Hoa còn lại. Hôm nay thật nhiều chuyện tốt. haha”
Sau khi chốt được giá 18 Tinh thạch cho mỗi cây Cúc Hoa, Trần Lương thông báo cho 1 trưởng lão của Khai Thiên Môn tới Nhã Nhược Phái đàm phán hợp tác chi tiết.
Trần Lương chỉ ở lại thêm 1 ngày rồi cũng phải rời đi, chia tay Tuyết Phi.
Cuối cùng hắn đã rảnh 2 tay 2 chân để tiếp tục con đường tu luyện của mình. Kế hoạch đầu tiên sẽ là tu luyện bộ võ kỹ thân pháp tốt nhất mà hắn biết, Hình Mây Thân Gió. Nhờ bộ võ kỹ này, Cung Thừa Hy đã có thể tung hoành khắp chốn, đến đi không người biết và trốn thoát cường địch vây khốn.
Để có được bộ võ kỹ này, Cung Thừa Hy đã phải tính kế 1000 năm mới trộm được Báu Vật Trấn Tộc của một đại gia tộc. Cũng vì thế mà hắn bị cả gia tộc này truy sát toàn Cửu Giới, treo thưởng ngàn vạn Tinh thạch cho cái đầu của hắn.
Hình Mây Thân Gió là một bộ võ kỹ gồm 3 quyển, tương ứng với 3 bước tu luyện.
Bước thứ nhất, Vô Tung Vô Ảnh, tu luyện tốc độ di chuyển nhanh tới mức để người khác không nhìn thấy thân ảnh của ngươi, là đại thành.
Bước thứ hai, Vô hình vô tướng, luyện đến mức bản thân trở thành gió, lực lượng tấn công bình thường không làm tổn thương được ngươi. Bước thứ hai có phần giống với Đạo Thần Thông Thân Hóa Phong Vân.
Bước thứ ba, Vô thiên vô pháp. Không khí chính là gió. Gió ở quanh ngươi. Ngươi là chủ nhân của gió, sai khiến gió đánh giết đối thủ đến thần hình câu diệt. Bước thứ ba chỉ có thể tu luyện khi đã bước vào Thiên cấp, trở thành Phong Chưởng khống giả.
Trần Lương đã thu được phong thuộc tính Nhân sinh từ lâu, giờ là lúc tập trung tu luyện Hình Mây Thân Gió bước thứ nhất.
Phương pháp tu luyện là tìm nơi gió mạnh đi kèm phong nhận, chạy ngược gió đến kiệt sức và bị phong nhận chém khắp người. Sau đó đốt lá của Phong Vân Thạch Mộc, pha thành thuốc đắp quanh người và hấp thu tinh hoa phong thuộc tính trong các vết thương. Cứ thế cho đến khi đại thành.
Lá Phong Vân Thạch Mộc đã được hắn thu thập từ thời gian tại Giang Đông Quốc.
Việc đầu tiên Trần Lương cần làm là đi đến nơi có phong thuộc tính mạnh, nhiều cấp độ phong nhận để có thể tăng dần mức độ vết thương trên người. Địa điểm hắn chọn là 1 nơi nằm trên Miêu Liễu Vực.
Miêu Liễu Vực được coi là vực nguy hiểm nhất trên Cửu Giới, không dành cho nhân loại sinh sống. Tự nhiên nơi đây quá hung hiểm. Mỗi tấc đất, mỗi vùng không gian đều có thể bất chợt xuất hiện biến cố chết người. Trong 3 người, chỉ có Cung Thừa Hy từng đi đến Miêu Liễu Vực, còn Trần Lương và Hải Thượng Trung chỉ mới nghe danh.
Cửu Giới có 2 nơi không dành cho nhân loại, một là Miêu Liễu Vực, hai là Đằng Vân Vực. Miêu Liễu Vực thì tự nhiên quá khắc nghiệt, còn Đằng Vân Vực thì dành cho yêu thú sinh sống. Nơi đấy khắp nơi là yêu thú, và rất bài trừ nhân loại. Nhân loại tiến vào Đằng Vân Vực sẽ gặp khắp nơi tru sát, chỉ có cường giả đỉnh cấp mới dám tiến đến.
Miêu Liễu Vực không phải nơi dành cho nhân loại sinh sống, nhưng vẫn xuất hiện bóng dáng con người, đúng hơn là những mạo hiểm giả đến tìm kiếm bảo vật. Bởi những khắc nghiệt của tự nhiên hình thành nên những vật chất quý giá, phục vụ cho các nhu cầu luyện đan, luyện khí …
Sau 13 ngày di chuyển, trong đó có 7 ngày lênh đênh trên biển, Trần Lương mới nhìn thấy 1 hòn đảo nằm cô độc giữa biển khơi. Muốn có mặt tại chân chính Miêu Liễu Vực, hắn còn phải phi hành thêm 4000 dặm trên mặt biển.
Nói chính xác thì hòn đảo hắn đang đứng là vùng đất nằm giữa Miêu Liễu Vực và Tinh La Vực. Do nơi đây có phong bạo không đơn giản nên được chỉ định thuộc về Miêu Liễu Vực.
Còn chưa đặt chân xuống bờ biển, Trần Lương đã cảm nhận được gió thổi dát mặt là như nào. Gió mạnh khiến tầm nhìn của hắn giảm xuống đáng kể. Phía trước tầm 3 dặm có 1 ngọn núi hình dạng ngón tay chỉ thẳng lên trời, sẽ là nơi phù hợp cho hắn luyện tập thích nghi một thời gian.
Mới phi hành được nửa đoạn đường, Trần Lương chợt cảm thấy có gì đó rất nhanh tiến về phía hắn từ phía bên trái, dường như nhắm vào thái dương.
Nhanh, quá nhanh! Trần Lương vừa mới nhận ra, nó đã cách hắn còn 5 trượng, hắn chỉ còn biện pháp giơ tay lên đỡ.
Vừa giơ tay lên, Trần Lương đã bị vật kia đâm thủng tay, có thể thấy được mức độ xuyên phá của nó mạnh như nào. Còn không kịp nhìn kỹ vật ở tay là gì, Trần Lương đã tiếp tục cảm nhận được 1 vật từ phía tay phải muốn đâm vào thái dương phải của hắn.
Không thể né kịp, cũng không kịp vận dụng Thân Hóa Lôi Đình, Trần Lương đành một lần nữa giơ tay phải đón đỡ và cũng bị đâm xuyên. Trên cả 2 tay, hắn đều thấy được một chất kịch độc từ vết thương, lan vào huyết dịch, muốn lan độc ra toàn cơ thể.
Còn may chất độc này không đủ gây ra bất lợi gì với hắn. Lúc này Trần Lương mới có thời gian trấn tĩnh nhìn 2 vật ở 2 tay. Chúng không phải đồ vật, mà là 2 con Vận Phong đang dùng chiếc vòi sắc nhọn của chúng đâm thủng tay Trần Lương
Thức ăn ưa thích của Vận Phong là não người. Mỗi khi ăn 1 bộ não người, cơ thể chúng sẽ xuất hiện thêm 1 đường vân màu xám. 2 con yêu thú này có tổng cộng 15 đường vân, cho thấy chiến lực của bọn chúng là không thể coi thường. Nếu không phải Trần Lương có được vạn độc bất xâm, đổi lại là người khác, chỉ sợ cơ thể Vận Phong lại có thêm 1 đường vân màu xám.
Nghĩ lại một chút, có thể thấy được bọn chúng phối hợp cực kỳ ăn ý. Con thứ nhất sử dụng tốc độ cực đại đâm vào tay con mồi, đồng thời truyền kịch độc vào cơ thể con mồi. Lúc này, con mồi đã bị độc tính làm suy giảm khả năng chiến đấu, sẽ là lúc con thứ hai ra mặt.
Con thứ hai dùng tốc độ cao nhất đâm vào thái dương con mồi, theo thường thức thì con mồi sẽ không có khả năng chống đỡ, và bị đâm thủng thái dương. Kịch độc từ hai vị trí sẽ độc chết con mồi chỉ trong giây lát.
Với tốc độ siêu việt, lại thêm có tới 2 con phối hợp nhuần nhuyễn, 15 võ giả tới đây đều đã bỏ mạng dưới vòi của bọn chúng.
Trần Lương dùng tay phải bắt con bên trái và dùng tay trái bắt con bên phải. Cả 2 con Vận Phong đều không ngờ con mồi vẫn hoạt động bình thường, nên dễ dàng bị khống chế. Vận tốc rất nhanh, nên cơ thể bọn chúng cũng cứng rắn vô cùng, Trần Lương không thể dùng tay giết chết. Hắn phải lấy 1 thanh đoản kiếm cấp bậc Thiên Thánh Khí ra đâm chết 2 con.
“Hay lắm! Khởi đầu đã thu vật đại bổ. Đúng là tín hiệu tốt lành” Trần Lương vui sướng trong người.
Tuy nói là vậy, nhưng còn chưa vào tới trung tâm đã gặp sinh vật đáng sợ như này, không biết tiếp theo sẽ còn những nguy hiểm chết người nào chờ đợi hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.