Trần Lương bỏ mặc công kích của Thiển lão, một kích đâm tim hắn, tạo ra một lỗ thủng to bằng cái bát, phá hủy toàn bộ vùng ngực trái. 
Thiển lão mắt trợn ngược, không cam tâm. Đáng tiếc cho hắn, một nước đi sai, thua cả bàn cờ. Cơ thể hắn đổ gục ra sau, huyết dịch nhuộm đỏ đại địa. Cả đời lào cũng không nghĩ kết cục của bản thân lại thê thảm đến mức này. 
7 thuộc hạ của Thiển lão tỉnh lại, nhìn cơ thể thủ lĩnh mà không khỏi thất thần. Bọn hắn thế nào cũng không nghĩ ra được, cả một đội ngũ gần trăm người lại có thể thất bại hoàn toàn trước 1 người duy nhất. Mà không phải thất bại bình thường, là bị diệt sát gần như toàn bộ. 
Kẻ địch quá cường hãn, bọn hắn dù đánh thế nào cũng không lọt qua được năng lực hộ thân để kích thương đối phương. Càng đánh càng tử thương, càng khiến Thiển lão ra lệnh tấn công, không thể để đồng đội ngã xuống vô ích. 
Đáng tiếc, trứng chọi đá, càng chọi càng vỡ. Trăm người Cung Đan Phái lần này gặp phải đá tảng quá cứng, đã là thất bại triệt để. 
7 người kia nhìn nhau, quay đầu bỏ chạy. 7 người, 7 phương hướng chia nhau ra cầu đường sống. Bọn hắn tự biết, đại cục đã định, ở lại chỉ có bỏ mạng vô ích. Bọn hắn còn cần thông báo chuyện này lại cho môn phái. 
"Đã đến, lại còn muốn đi?" Trần Lương ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía 7 người. 
Hắn liên tiếp đánh ra 7 Cửu Vĩ Hắc Long bay về 7 hướng. Cả 7 người quay lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372668/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.