Trọng Đạt không nói. Hắn đang mải dùng 2 cây châm, châm vào 2 huyệt ở bả vai Tuyết Phi khiến 2 tay nàng không còn chịu sự điều khiển của cơ thể. Đây là một trong các năng lực của Châm Cứu, châm vào các huyệt đạo khác nhau gây ra các tác dụng khác nhau. 
Xong xuôi, hắn kéo Tuyết Phi bay về chiến trường của cha mẹ nàng. Đám người Trần Lương bay sát theo sau. 
"Nhị vị, có thể dừng tay nói chuyện một chút?" Trọng Đạt nói với cha mẹ Tuyết Phi. Hắn đứng cạnh nàng, một tay chắp sau lưng, một tay giơ kiếm kề cổ nàng, phong thái rất tao nhã. 
"Ngươi muốn gì?" Phan Phụng quát lên. Nhìn thấy kẻ địch đưa kiếm kề cổ ái nữ của mình, hắn vô cùng tức giận. 
Trọng Đạt chưa trả lời, mà hướng tới đám người Trần Lương, nói: 
"Các ngươi mau lùi lại" 
Đi kèm với lời yêu cầu là lưỡi kiếm cứa vào cổ Tuyết Phi khiến nàng rỉ máu. Đám người Trần Lương đành lùi ra xa một khoảng cách tầm 50 trượng mới hài lòng Trọng Đạt. 
Xong xuôi hắn mới quay ra nói với 2 người phụ mẫu Tuyết Phi: 
"Ta không có yêu cầu nhiều, chỉ có 1 yêu cầu duy nhất, nhị vị phụ mẫu và phu quân nàng đứng ngoài quan chiến, không xen vào cuộc chiến này. Thời điểm kết thúc, dù thắng hay thua, ta cũng sẽ thả nàng còn sống trao trả cho các vị" 
Ý đồ của Trọng Đạt quá rõ ràng, không có sự tham chiến của 3 người này, chiến lực Khai Thiên Môn sẽ giảm đi một mức lớn. Lã Vọng và Lã Thị Xuân Thu không có ai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372651/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.