Chương trước
Chương sau
Rất nhanh, Lý Thiên Ân đã vượt đến bên tay trái Trần Lương. Hắn đành đưa Ngạo Thiên ra đối phó đại địch.
Có ưu thế về số lượng, Lý Thiên Ân không dại gì một mình đánh với Trần Lương cùng Ngạo Thiên. Hắn vượt hẳn lên trên một khoảng cách xa, tụ khí đánh một võ kỹ cực mạnh khiến Tiếu Ngạo không thể tiếp tục bỏ chạy.
Sau lần chống đỡ thứ hai, đám người Trần Lương đã bị bao vây không có lối thoát.
"Người cười cuối cùng vẫn là ta" Lý Thiên Ân nói
"Vậy sao?" Trần Lương vừa nói xong, hắn liền đưa người từ trong Không Thú ra.
Lý Thiên Ân khinh thường nhìn 5 người mới xuất hiện, nhưng số lượng thêm 12 người sau đó khiến hắn không còn cười được nữa. Đây chính là 11 Huyền cấp dưới trướng Khải Huyền, cùng 6 hoàng cấp chuyên trách thực hiện Thất Tinh Bắc Đẩu tăng sức mạnh cho Trần Lương.
"Ngươi đưa bọn hắn về từ lúc nào?" Lý Thiên Ân nghiêm trọng hỏi
"Bọn hắn chưa từng rời đi. Thời điểm Hắc Giới bao trùm, chỉ có Đại Địa Ngưu Ma Vương đưa Tam Nhãn Lang và Khải Huyền đi chiếm Lý Liên Thành, còn 6 người khác chui vào Không Thú của ta"
"Ngươi cho 6 người khác chiếm Lý Liên Thành cùng Khải Huyền là để lừa ta?"
"Đúng vậy, 6 Hoàng cấp mà thôi"
"Vậy sao có thể cướp được Trận Nhãn"
"Ngươi tự nghĩ đi" Trần Lương cười đểu
"Những kẻ đang tấn công 3 thành khác thì sao?"
"Đều là Hoàng cấp, đánh để kéo viện binh của ngươi quay lại. Chỉ có đánh Lý Liên Thành là thật"
"Ngươi đưa 17 người ra sớm thì đâu cần bỏ chạy?" Lý Thiên Ân hỏi
"Ta không bỏ chạy, ta kéo ngươi rời xa Lý Thiên Thành mà thôi. Lý Thiên Ân, đây chính là mưu kế cấp ba của ta dùng để giết ngươi"
Lý Thiên Ân tức giận, ra lệnh:
"Không cần định trụ không gian. Tất cả tấn công cho ta"
"Để Lý Thiên Ân cho ta. Các ngươi dọn dẹp đám còn lại" Trần Lương nói, xong bắt đầu thi triển Thất Tinh Bắc Đẩu cùng 6 Hoàng cấp bên cạnh. Bọn hắn sẽ đứng sát Tiếu Ngạo để được bảo hộ an toàn nhất.
Trong khi Trần Lương bận thi triển Thất Tinh Bắc Đẩu, Ngạo Thiên một mình đối phó Lý Thiên Ân. Yêu Ảnh của nó vừa vặn nổ tung cùng với võ kỹ mạnh nhất của Lý Thiên Ân, khiến hắn không khỏi ngỡ ngàng:
"Không thể nào, sao Tam Nhãn Lang lại mạnh được đến trình độ này"
Lý Thiên Ân là Đại tướng quân có chiến lực xếp thứ 3 trong 13 Đại tướng quân, nhờ vậy Ngọ Sứ Quân mới trụ vững được đến lúc này. Hắn vốn dĩ cho rằng Tam Nhãn Lang chỉ mạnh hơn Huyền cấp thất huyệt một chút, một đòn là đủ áp chế, không ngờ lại bất phân thắng bại.
Ngạo Thiên không lập tức tấn công mà chờ cho Lý Thiên Ân có thời gian lần thứ hai đánh ra võ kỹ mạnh nhất của hắn.
"Sáttttttttt" Lý Thiên Ân hét lớn, một cự kiếm khổng lồ rạch phá thiên địa, từ trên thương khung chém xuống Ngạo Thiên.
Cự kiếm khổng lồ mang theo khí thế bài sơn đảo hải khiến cho Trần Lương đứng cạnh Ngạo Thiên cũng không khỏi tê dại da đầu. Cùng một võ kỹ, nhưng lần thứ 2 mang theo quyết tâm và tức giận, có mấy phần mạnh hơn lần đầu.
Đám võ giả xung quanh bị khí thế dữ dội của cự kiếm ảnh hưởng, đều dừng lại quan chiến. Phía Lý Thiên Ân khấp khởi mong chờ 1 chiến thắng oanh liệt, Ngạo Thiên bị xẻ ra làm hai. Phía Trần Lương lại khấp khởi lo lắng, sợ rằng Tam Nhãn Lang khó mà đỡ nổi một kiếm hủy thiên diệt địa như này.
Cự kiếm khổng lồ uy vũ chém xuống, còn cách Ngạo Thiên 1 trượng liền khựng lại, không thể tiến thêm 1 tấc. Cự kiếm không phải bị phía trước chặn lại mà là bị Đạo Quang điều khiển, chủ động dừng lại.
Đạo Quang là một luồng sáng phát ra từ đệ tam nhãn của Ngạo Thiên, kéo dài 3 trượng. Trong luồng sáng này có ký hiệu của Đạo lúc ẩn lúc hiện, nên Trần Lương gọi nó là Đạo Quang.
Bất kỳ vật gì bên trong Đạo Quang đều thụ Ngạo Thiên điều khiển. Có thể nói, Ngạo Thiên chính là chủ nhân của vùng thiên địa bên trong Đạo Quang.
Ngạo Thiên đã biểu diễn đa dạng vật chất để chứng minh quyền làm chủ của nó với Đạo Quang.
Ngươi đổ một xô nước vào Đạo Quang, Ngạo Thiên sẽ điều khiển các giọt nước xếp thành hình nhân nhảy múa trong đó.
Ngươi đánh vào đó 1 luồng thương khí, Ngạo Thiên cho nó uốn lượn bên trong như một tiểu xà.
Trần Lương đánh 1 hắc long vào đó, Ngạo Thiên cho hắc long cuộn tròn nằm ngủ như một tiểu long đáng yêu.
Không thể không nói cự kiếm mạnh vô cùng, đi qua Đạo Quang 2 trượng mới thụ Ngạo Thiên điều khiển. Trong sự kinh ngạc của cả Lý Thiên Ân và thuộc hạ 2 bên, cự kiếm quay đầu, tấn công ngược trở lại.
Lý Thiên Ân không kịp đánh ra cự kiếm thứ hai, chỉ có thể cấp tốc huy 1 kiếm chống đỡ. Cự kiếm phá tan kiếm khí, chém vào người Lý Thiên Ân khiến hắn bị đánh bay ra sau cả trăm trượng. Lý Thiên Ân bị chính võ kỹ của mình đánh bay, ngay cả thuộc hạ của Trần Lương cũng không thể tin nổi. Bọn hắn biết Ngạo Thiên có thể điểu khiển võ kỹ đối phương nhưng đến mức này thì thật quá bá đạo rồi.
Lực phòng vệ của Địa cấp rất mạnh. Lý Thiên Ân chưa đến nỗi trọng thương không gượng dậy nổi. Hắn quay lại tiếp tục tấn công Ngạo Thiên, nhưng không còn dám tung võ kỹ mạnh mà chỉ đánh vừa vừa để kéo dài thời gian nghĩ đối sách, liệu có nên rút lui, liệu gọi viện binh từ các thành khác có kịp...
Trần Lương gia nhập vòng chiến, nhưng không giúp Ngạo Thiên mà tiến đánh những kẻ khác. 12 Huyền cấp của Lý Thiên Ân đang bất phân thắng bại với sự kết hợp của Tiếu Ngạo và 11 huyền cấp của Trần Lương.
Thực ra, nói về lực tấn công, đám người của Lý Thiên Ân mạnh hơn, nhưng Tiếu Ngạo chọn kẻ có lực tấn công cao nhất để ngăn chặn nên 2 bên cân bằng được lực lượng. Và điểm cân bằng bị phá vỡ do có thêm nhân tố Trần Lương nhảy vào.
Tổ hợp giữa Thất Tinh Bắc Đẩu, Đạo Thần Thông Hủy Diệt Nguyên Khí, Chiến thần Atula, và rất nhiều yếu tố khác mang đến cho Trần Lương chiến lực tương đương với một Huyền cấp thất huyệt.
Trần Lương xen vào bất kỳ cuộc giao tranh nào, đều khiến cho kẻ địch nhận lấy thương tích mà bại lui.
Lý Thiên Ân nhìn thấy thế cuộc không ổn, bên hắn đã mất đi 1 chiến tướng.
"Rút lui" Lý Thiên Ân hét lên
"3 người 1 đội, mỗi đội đánh 1 địch" Trần Lương ra lệnh
"3 người 1 đội, cùng nhau rút lui" Lý Thiên Ân ra lệnh
Trần Lương ra lệnh cho Ngạo Thiên chọn 1 thuộc tướng tấn công. Lý Thiên Ân cũng không vừa, đánh phá tất cả Yêu Ảnh của Ngạo Thiên.
Không hổ danh là Đại tướng quân, nếu hắn một mình bỏ chạy, Trần Lương chắc chắn có thể giết chết đám thuộc hạ rồi vây công hắn. Nhưng hắn lại lựa chọn rút lui cùng thuộc hạ, khiến Trần Lương không thể nhanh chóng hạ gục ai.
Kẻ địch chỉ phòng thủ, nên Đạo Quang của Ngạo Thiên hay Không Gian Bình Chướng của Tiếu Ngạo đều không mang lại tác dụng gì.
12 người Lý Thiên Ân vừa đánh vừa lui, tuy tốc độ không nhanh, nhưng vẫn một mức giữ nguyên tốc độ lùi lại. Nếu cứ thế này, sớm muộn bọn hắn cũng trở lại được Lý Thiên Thành.
Tiếu Ngạo có thể đưa đám người Trần Lương đi lên trước chặn đường. Nhưng với tinh thần liều chết về thành, đến lúc đó, nhóm phải đi lùi sẽ thuộc về bên Trần Lương.
Công mãi không phá, Trần Lương dần trở nên sốt ruột. Hắn không biết phải làm thế nào kiềm chân kẻ địch.
Lý Thiên Ân cười gằn, nói:
"Thủy Kính Tiên Sinh, thù này Lý mỗ xin ghi nhớ, sau sẽ trả lại gấp bội"
Bóng dáng Lý Thiên Thành đã xuất hiện phía xa. Thời gian một nén nhang nữa, Lý Thiên Ân sẽ hoàn toàn được bảo hộ dưới trận pháp cấp 8.
Trần Lương chợt nghĩ ra phương án, nói với Tiếu Ngạo: "Đưa Khải Huyền đến đây. Mau"
Tiếu Ngạo biến mất, một lát sau nó cùng Khải Huyền đã xuất hiện bên cạnh Trần Lương. Hắn vội ra lệnh: "Tất cả chạm vào người Tiếu Ngạo"
Hiện giờ, Tiếu Ngạo chỉ có khả năng na di kéo theo 10 người, Ngạo Thiên tính là 3 người. Còn dùng Không Gian Truyền Tống, nó có thể đưa 30 người cũng được.
"Tiếu Ngạo, đưa bọn ta tiến về phía trước 5 dặm"
Thời điểm đám người Trần Lương hiện ra, nhóm của hắn và nhóm của Lý Thiên Ân cách nhau hơn 2 dặm. Sau lưng Trần Lương, Lý Thiên Thành đã hiện ra rất rõ ràng trong tầm mắt, khoảng cách chỉ còn 4 dặm.
Không cần ai ra lệnh, đám người Trần Lương cùng nhau tấn công kẻ địch.
"Con mẹ nó" Lý Thiên Ân chửi thề.
Bọn hắn chỉ còn một đoạn ngắn nữa là về tới nơi. Hộ trận có thể đánh ra công kích dài tới 2 dặm rưỡi, tức là chỉ cần đi được thêm 3 dặm rưỡi nữa là an toàn.
Lý Thiên Ân lấy ra Truyền tin thạch, gọi cho Chiến Chủ Nhãn, nói: "Mau đưa tất cả tướng lính ra ngoài cứu ta. Bọn ta ở cách thành 6 dặm"
Đám người Lý Thiên Ân chạy vòng sang bên phải, muốn tìm cách tiến lên. Tất nhiên đám người Trần Lương cũng vòng sang tay trái bọn hắn, ngăn cản kẻ địch.
Có Khải Huyền gia nhập, đội của Trần Lương mạnh hơn hẳn. Đã có thêm 1 người thương thế vượt mức chịu đựng, ngã gục, rơi từ trên xuống từ độ cao 1 dặm.
Tình thế của đội Lý Thiên Ân ngày càng nghiêm trọng. Chênh lệch giữa 2 bên càng lúc càng lớn.
Lý Thiên Ân chỉ có đủ sức chống đỡ lại Yêu Ảnh của Ngạo Thiên, không còn làm được gì khác.
Thời điểm bên cạnh Lý Thiên Ân chỉ còn lại 5 người, một đòn toàn lực của Khải Huyền đã khiến cả 5 bọn hắn đều thụ thương nghiêm trọng, mất đi sức chiến đấu, rơi xuống không rõ sống chết.
Sau lưng Trần Lương, từ trong Lý Thiên Thành, liên tục bay ra võ giả đi cứu Đại tướng quân, số lượng lên tới 30 người. Có điều trong số đó, chỉ có 1 Huyền cấp, còn lại đều là Hoàng cấp.
Dù sao cũng không quan trọng. Nhận công kích từ 13 người, Đại tướng quân đã gục ngã không thể gượng dậy.
"Rà soát, giết chết tất cả. Nhớ thu chiến lợi phẩm" Trần Lương ra lệnh.
Riêng mình hắn bay về phía Lý Thiên Ân Đại tướng quân. Hắn vẫn chưa chết, gắng gượng đứng dậy mà lực bất tòng tâm.
Trần Lương thở dài một hơi, lấy ra Khuyển Dạ Xoa, cắt đầu Lý Thiên Ân, kết thúc một đời Đại tướng quân hô phong hoán vũ.
Đám người cứu viện vừa đến, Trần Lương hạ 1 tiếng: "Sát"
Rất nhanh chóng, 30 người đến, chỉ có 1 người sống sót chạy thoát.
Trần Lương thu lấy áo giáp, kiếm, Nhẫn không gian của Lý Thiên Ân. Nhưng không phải dành cho mình, Trần Lương đưa toàn bộ bảo vật của Đại tướng quân cho Khải Huyền. Hắn đã lập được nhiều chiến công từ lúc đầu quân cho Trần Lương, phần thưởng như này hoàn toàn xứng đáng.
"Đa tạ môn chủ ban thưởng" Khải Huyền vui mừng đón lấy phần thưởng.
Bảo giáp, kiếm của Lý Thiên Ân đều có phẩm cấp cao hơn Khải Huyền. Hắn được nâng cấp toàn diện như này, chiến lực sẽ tiến vào hàng ngũ đứng đầu Huyền cấp Giang Đông Quốc.
Lần ban thưởng này cũng không khỏi để Khải Huyền lau mắt mà nhìn. Đẳng cấp áo giáp, kiếm của Lý Thiên Ân, cả Giang Đông Quốc cũng chỉ có mười mấy bộ, không ngờ Trần Lương dễ dàng đưa cho hắn mà không có nửa điểm suy nghĩ. Đây là cỡ nào hào phóng, cỡ nào giàu có. Khải Huyền ngày càng tin tưởng đi theo vị môn chủ này là quyết định chính xác nhất đời hắn.
"Mang thủ cấp Lý Thiên Ân vào thành" Trần Lương hạ lệnh
Những việc còn lại, Khải Huyển tự biết làm. Hắn hạ lệnh cắt đầu những Huyền cấp võ giả khác. Đây đều là những nhân vật đứng đầu Ngọ Sứ Quân, dùng để chiêu hàng không gì tốt hơn.
Đoàn người theo Khải Huyển dẫn đầu, cầm theo thủ cấp Lý Thiên Ân và các thuộc hạ bay đến trước tường thành. Khải Huyền nói lớn:
"Lý Thiên Ân Đại tướng quân đã chết. Các ngươi đầu hàng hay là chết"
Vừa mới lúc trước, 29 tiên nhân bỏ mạng đã khiến Chiến Chủ Nhãn bàng hoàng kinh sợ. Lúc này, nhìn thấy thủ cấp Đại tướng quân cùng toàn bộ cao thủ đi theo Đại tướng quân ra ngoài giết giặc, Chiến Chủ Nhãn càng là chấn kinh không gì sánh được.
Hắn tuyệt vọng, quyết định đầu hàng.
Thông tin Thủy Kính Tiên Sinh giúp Mùi Sứ Quân chiếm lĩnh 2 thành lớn nhất của Ngọ Sứ Quân, giết chết Lý Thiên Ân Đại tướng quân như 1 cơn địa chấn lan nhanh ra toàn bộ Giang Đông Quốc.
Mùi Sứ Quân chính thức bước lên đầu sóng ngọn gió của cuộc nội chiến này
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.