Chương trước
Chương sau
Lão giả Thiên cấp đã không còn động đậy, dường như lâm vào trạng thái giả chết để tập trung chống độc.
Lao mình vào trung tâm vùng độc, chạm tay vào nơi phát ra độc khí, Trần Lương hết sức chăm chú kiểm tra toàn bộ cơ thể. Nếu có dấu hiệu trúng độc, hắn sẽ rời khỏi đây ngay.
Quả nhiên, vừa chạm phải cơ thể lão giả, lớp da ngoài ngay lập tức bị ăn mòn. Độc khí tiếp tục xâm nhập biến bàn tay hắn lộ ra xương trắng. Nhưng độc khí cũng chỉ có thể đi đến bước này.
Cơ thể Trần Lương nhanh chóng sinh ra năng lực kháng độc. Loại độc tố đang bào mòn sinh mệnh của 1 Thiên cấp võ giả dễ dàng bị cơ thể Trần Lương hóa giải. Sau đó là lớp da thịt trên tay hắn mọc ra, lành lặn như chưa hề bị thương.
Từ từ đặt tay lên đan điền của lão giả Thiên cấp, Trần Lương bắt đầu sử dụng Thực Sinh Thần Công.
Cơ thể lão giả rung lên như muốn kháng cự lại lực lượng bên ngoài, hấp lực đang rút Nhân Sinh của hắn ra khỏi đan điền.
Trọng thương gần chết, lại bị độc khí mài mòn, lão giả chỉ chống cự được một lát, liền rơi vào bất tỉnh, để Trần Lương thu được vào đan điền của hắn Nhân Sinh bên ngoài thứ hai.
Thu xong Nhân Sinh, Trần Lương tiếp tục cầm lấy 2 chiếc Nhẫn không gian của đối phương rồi leo lên Tiếu Ngạo rời đi. Không có Nhân Sinh chống đỡ, cơ thể lão giả Thiên cấp rất nhanh bị độc khí mài mòn, chết trong tức tưởi.
Trận chiến vừa rồi, lão còn chưa dùng đến một phần mười sức mạnh. Võ kỹ mạnh nhất của lão, Đạo Thần Thông, các loại võ kỹ thuộc tính, võ kỹ lẩn trốn đều chưa được thi triển. Một Thiên cấp võ giả bị 1 tiểu bối Hoàng cấp dùng mưu hãm hại, thực sự là chết không nhắm mắt.
Nếu hắn chú ý hơn một chút đến hai tay của Trần Lương, chú ý hơn một chút đến thiết liên lúc nó mới kích hoạt, chắc chắn sẽ kịp vận dụng các biện pháp chống đỡ, không đến nỗi bị trọng thương không gượng dậy rồi bị Trần Lương giết chết như này.
Đáng tiếc, dòng sông thời gian không thể quay lại. Cuộc đời luôn trôi qua từng phút từng giây, hắn hối tiếc thì đã muộn.
Trần Lương chưa vội quay lại hội họp với mọi người, mà đến nơi tinh thần lực đại sư vẫn lạc để tìm Không Vật, Không Thú của hắn, thu lượm xong mới rời đi.
Không Vật cùng Không Thú của 2 lão giả này bảo đảm là một lượng tài phú rất đáng kể, không thể bỏ xót.
Trần Lương rời đi, 2 lão giả cũng biến mất, nhưng những kẻ ở lại không ai dám vọng động. Một số người còn đề nghị quay trở lại tổng bộ Khai Thiên Môn để có trận pháp bảo vệ, dù sao cũng an toàn hơn bên ngoài này. Bọn hắn nhìn thấy Chí Tôn Môn diệt vong trong một nốt nhạc đã thập phần lo lắng đến phiên mình.
Một lúc sau, thấy Trần Lương cưỡi Đại Địa Ngưu Ma Vương thong dong trở về, nội tâm mọi người đều kịch liệt khẩn trương, đứng ngồi không yên. Tất cả ánh mắt đều mong chờ 1 câu trả lời của Trần Lương về kết cục tình hình.
Ngồi bễ nghễ trên cao, Trần Lương nhẹ nhàng nói:
"2 lão giả kia đều đã bị ta tiêu diệt. Kẻ nào động đến Khai Thiên Môn đều phải chết"
Trần Lương nói xong, không có tiếng hô vang nào. Bọn hắn dường như không tin vào tai mình. Như Lão tiến lên hỏi:
"Chưởng môn, ngươi chắc chắn 2 lão giả kia đều đã chết?"
"Ta đã đến tận nơi, còn thu về Không Thú và Không Vật của bọn hắn làm chiến lợi phẩm. Các ngươi không tin có thể tự đi kiểm chứng"
Huyết Vô Thần lấy lại tinh thần, hét lên:
"Môn chủ chúng ta vừa giết chết cả Thiên cấp võ giả. Môn chủ vô địch. Yaaaaaaa"
"Môn chủ vô địch, môn chủ vô địch" đám đệ tử cùng trưởng lão đều mừng rõ hô vang. Có người còn xúc động rơi nước mắt.
Tuyết Hoa đứng tại sân nhà cũng ôm mặt khóc. Thời điểm nàng nhìn thấy Chí Tôn Môn toàn quân bị diệt, đã cảm thấy vô cùng lo lắng cho Trần Lương. Lúc này hắn bình an vô sự, lại còn mang về kinh hỉ, nàng là hạnh phúc không nói lên lời.
Các Trưởng lão khách khanh nhìn nhau cảm thán.
"Thực sự là một kỳ tích. Không ngờ thiết liên trong hồ độc thủy lại mạnh đến vậy"
"Chiến thắng không phải chỉ nhờ thiết liên. Nếu môn chủ không làm phân tâm đối phương, kết quả cũng sẽ không chiến thắng dễ dàng như vậy. Hắn gọi ra Đại Địa Ngưu Ma Vương không phải để chạy trốn, mà là thu hút sự chú ý của đối phương. Đánh ra 54 tiểu hắc long cũng là để phân tán sự chú ý và che khuất tầm nhìn. Trí tuệ của hắn không thể coi nhẹ được"
...
"Có lẽ theo hắn cũng được đấy" – 1 trưởng lão nào đó nói
Những khán giả quan sát từ phía xa không dám khinh cử vọng động. Vốn dĩ bọn hắn định chờ đợi 2 môn phái lưỡng bại câu thương hoặc 1 bên chết, 1 bên què để làm ngư ông đắc lợi.
Nhưng sau đó không ngờ Khai Thiên Môn dùng quỷ kế gì chiếm được trận pháp của Chí Tôn Môn khiến bọn hắn phải từ bỏ ý định.
Tiếp theo, sự xuất hiện của Thiên cấp võ giả khiến tình huống trở nên rối tinh rối mù. Trận pháp của Chí Tôn Môn bị phá hủy, 2 lão giả rời đi. Bọn hắn lại bùng lên hi vọng trai cò húc nhau, ngư ông đắc lợi.
Nhưng sau đó 2 lão giả quay trở lại, một đòn toàn diệt Chí Tôn Môn. Càng bất ngờ hơn khi môn chủ Khai Thiên Môn một đòn giết chết Thiên cấp võ giả khiến những người có ý định làm ngư ông đều từ bỏ đi suy nghĩ này.
Món vũ khí lợi hại kia chắc chắn không có nhiều, thậm chí môn chủ Khai Thiên Môn chỉ có một kiện. Nhưng bọn hắn không ai dám chắc điều này, nhỡ đối phương còn 1 kiện Không Gian Chiến Khí Lượng khác thì chả phải bọn hắn sẽ nguy cơ cao bị diệt môn.
Hơn nữa nhân thủ Khai Thiên Môn vẫn còn nguyên vẹn, chỉ tiêu hao chút nguyên khí, đủ sức phản kháng lại bất kỳ cuộc tấn công nào.
Vì vậy nhảy ra tấn công Khai Thiên Môn lúc này là cực kỳ ngu xuẩn. Các thế lực quan sát đều ngay lập tức họp bàn về những gì vừa nhìn thấy, đặc biệt là kẻ vừa diệt sát 1 Thiên cấp võ giả. Tuy không có ai làm chứng được tu vi của lão giả cao gầy, nhưng từ sức mạnh hắn thể hiện thì sự thật không 9 thì 10.
Một thân đứng giữa thiên địa, Trần Lương rạng rỡ nói:
"Đến lúc thu thập chiến lợi phẩm rồi"
Chỉ 1 câu đơn giản nhưng đủ để mang lại tinh thần cao ngập trời cho toàn bộ Khai Thiên Môn. Trần Lương dẫn theo toàn bộ nhân mã tiến vào địa bàn Chí Tôn Môn.
Trước lúc đó, hắn đi xuống nơi toàn bộ nhân mã Chí Tôn Môn bị 1 chưởng đánh chết để thu lấy Nhẫn không gian của môn chủ Chí Tôn Môn, còn lại những vật phẩm khác, bao quát cả Không Vật, Không Thú đều để lại cho các đệ tử, trưởng lão Khai Thiên Môn. Ai nhanh tay người đấy hưởng
Trần Lương đi tới cạnh mấy trưởng lão Chí Tôn Môn đang trọng thương hấp hối. Mấy tên này bị Trần Lương cướp trận pháp đánh cho rơi rụng nên may mắn thoát khỏi chưởng của lão giả Thiên cấp.
Đặt tay lên đầu đối phương, Trần Lương đã truy ra được nơi cất giữ của cải của Chí Tôn Môn.
Địa điểm kho tàng, đã có.
Chìa khóa kho tàng, nằm trong Nhẫn không gian của môn chủ.
Phá giải trận pháp, mất 3 ngày.
Trong thời gian này, Tuyết Hoa cũng đã kịp làm xong biển tên thứ hai của Khai Thiên Môn, thay thế cho 3 chữ Chí Tôn Môn.
Trần Lương xong việc, cả Khai Thiên Môn mở tiệc liên hoan. Ngoài những chiến lợi phẩm mọi người được giữ lại thì mỗi người đều được thưởng thêm tinh thạch tương ứng với tu vi, tu vi sau gấp đôi tu vi trước.
Nhất Tinh: 1 Tinh thạch
Nhị Tinh: 2 Tinh thạch
Tam Tinh: 4 Tinh thạch
Vạn Nhiên: 8 Tinh thạch
...
Ngoài ra không có thưởng thêm.
Lần này bọn hắn chiến thắng có thể coi là tương đối dễ dàng, chủ yếu nhờ vào Trần Lương từ đầu tới cuối, vì vậy không ai dám đòi hỏi gì, được thưởng là vui rồi. Có người may mắn nhặt được Nhẫn không gian của nhà giàu thì thơm. Còn chậm chân thì chỉ nhặt được mấy phàm khí cấp thấp.
Trần Lương kiểm kê lại thu hoạch của bản thân, thực sự là rất ra gì và này nọ, kho tàng của cả 1 môn phái, Nhẫn không gian của 1 Thiên cấp võ giả, 1 tinh thần lực đại sư.
Ngoài ra còn có Nhân Sinh của Thiên cấp võ giả. Nhân Sinh thu được sẽ được vận dung thông qua Nhân Sinh của bản thân, vì vậy dù lấy được Nhân Sinh của Thiên cấp thì Trần Lương cũng chỉ có thể vận dụng được trong khả năng Hoàng cấp của hắn.
Nhân Sinh thu được lần này có Mộc thuộc tính và Đạo Thần Thông biến đổi nguyên khí thành một loại dinh dưỡng nuôi dưỡng thực vật, giúp thực vật phát triển nhanh hơn, mạnh hơn.
Trần Lương ngồi cảm thụ tác dụng của Nhân Sinh, cảm thấy rất tốt. Có Nhân Sinh này, dược viên trong Tiểu Cửu Giới của hắn sẽ tốt hơn rất nhiều.
Sau Nhân Sinh, Trần Lương không thể ngăn bản thân nhìn ngay vào Nhẫn không gian của Thiên cấp võ giả. Không phụ lòng mong đợi, cất giữ của lão giả gầy rất khá, cho dù là dưới góc nhìn của Hải Thượng Trung, coi như đền bù tổn thất kiện Không Gian Chiến Khí Lượng bị dùng mất.
Chỉ tính riêng Tinh thạch đã lên tới 8000 củ, chưa kể đếm mãi không hết các loại linh dược, thạch, thiết và đủ loại đồ vật mà tạm thời Trần Lương cũng chưa biết là cái gì. Chắc sẽ phải ngồi cùng với luyện đan sư, Luyện khí sư,... để cùng kiểm kê đồ vật.
Bước vào tinh thần lực cấp 6, não hải sẽ có nhiều biến đổi, trong đó khả năng ghi nhớ được nâng cao vô số lần, giúp nhân loại chỉ cần nhìn qua 1 lần liền không quên. Vì vậy học cái mới không có gì khó khăn.
Kho tàng của Thiên cấp võ giả này giúp Trần Lương khắc phục thiếu thốn về linh dược và đan dược cho bản thân do kho tàng mà Hải Thượng Trung để lại đều bị hủy đi 2 thứ này.
Linh dược và đan dược tăng cấp tạm thời hắn chưa cần dùng tới, nhưng có 3 thứ rất phù hợp cho Trần Lương lúc này. Một là Nghênh Xuân Thảo, hai là Tiếp Mộc Hoa, ba là 1 viên đan dược có tên Cường Sinh Đan. Cả ba đều có tác dụng tăng cường Nhân Sinh mạnh mẽ.
Trong đó Cường Sinh Đan là tốt nhất, được luyện chế từ 3 chủ dược là Tiếp Mộc Hoa, Hoài Thu Quả, Cổ Chân Quả, chuyên dùng để tăng trưởng Nhân Sinh. Đan dược này vừa đắt, vừa hiếm, không phải cứ có tiền là mua được.
Trần Lương cũng nhặt được thêm trong kho tàng của Chí Tôn Môn 3 cây linh dược cường hóa Nhân Sinh nhưng tác dụng thấp hơn nhiều Nghênh Xuân Thảo. Sử dụng cả 3 cây linh dược này mới thu được tác dụng bằng một nửa Nghênh Xuân Thảo.
Tổng lượng Tinh thạch thu được trong lần này lên tới 18.000 Củ, cộng thêm kho tàng thứ 2 của Hải Thượng Trung có 10.000 Củ, cộng thêm Trần Lương có sẵn trước đó 1500 Củ, cộng thêm 5000 Củ mà Tuyết Hoa đưa. Tổng cộng hắn đang cầm 34.500 Củ. Tương đương với 345.000.000 tinh thạch.
Riêng 5000 củ của Khai Thiên Môn, Trần Lương không dự định chi tiêu cho bản thân. Tất cả lợi nhuận của bổn môn sẽ được cất giữ và tái đầu tư cho môn phái. Điều này giúp ngân quỹ Khai Thiên Môn giảm thiểu khả năng bị thâm hụt, giúp nhân lực môn phái luôn được nhận lương đầy đủ và đúng thời hạn.
Sau này, tài phú thu được từ chiến tranh, kho tàng từ kẻ địch của Khai Thiên Môn cũng sẽ tính vào thu nhập của Khai Thiên Môn.
Trần Lương cũng không muốn cầm 5000 Củ của Khai Thiên Môn trong tay. Chỉ là do những người có thể tin tưởng được đều quá yếu, không đủ năng lực nắm giữ nên hắn tạm cầm hộ. Khi nào xuất hiện người đủ tin tưởng, đủ chiến lực hắn sẽ giao lại.
Tài phú của hắn đã vượt qua rất nhiều Thiên cấp võ giả, có thể coi là một bảo tàng di động. Hơn thế nữa, tu vi của hắn, chiến lực của hắn thấp hơn vô số lần so với các cường giả nắm giữ tài phú ngang hắn. Vì vậy nếu tin tức này lọt ra ngoài, đảm bảo Trần Lương trở thành cái tên hấp dẫn nhất Cửu Giới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.