Trần Lương đặt Đào Tiên Quả xuống trong sự háo hức, mong chờ của toàn bộ đại hội. Hắn đã cho thấy được mỗi một bảo vật đưa ra đều mang lại kinh thiên động địa. Nếu theo hướng bảo vật sau giá trị hơn bảo vật trước, vậy bảo vật thứ 3 có thể là gì.
Một tiểu tử chưa đến trăm tuổi có được Đào Tiên Quả đã là vô lý hết sức, còn có thể có bảo vật gì quý giá hơn so với Đào Tiên Quả.
Đồ vật thứ 3 Trần Lương lấy ra là một cây huyền cầm. Thân đàn được làm từ gỗ hơi sần sùi, trông không được đẹp như huyền cầm của Mộng Thần Phong Sơn Tùng Anh. Từ bề ngoài mà nhìn, có vẻ huyền cầm của Trần Lương giống một cây đàn bình thường trên phố.
“Cây Huyền cầm này trông không có gì đặc biệt”
“Tưởng thế nào, hóa ra là một cây đàn gỗ thông sần sùi. Ta còn tưởng sẽ là một thần vật gì cơ”
“Ta biết ngay mà, làm gì còn có đồ vật nào quý hơn Đào Tiên Quả được. Hắn lấy ra trước 2 bảo vật quý để dọa mọi người thôi. Cây đàn này chắc mua 100 lượng vàng trên phố”
Trần Lương vuốt ve vỏ ngoài sần sùi của huyền cầm, nói:
“Vũ khí của nàng mới chỉ là Thập Thánh Khí. Vừa vặn chỗ ta có một kiện thánh khí Huyền cầm, tên là Thái Du Trường Hà. Ta chưa khám định được phẩm cấp, nhưng có lẽ nàng phải bước vào Địa cấp mới có thể phát huy ra hết uy lực của nó”
Đây chính là cây huyền cầm lấy từ Luyện Khí Phường. Cho dù không kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372545/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.