Còn 2 ngày nữa là bí địa đóng cửa, lúc này chỉ còn một người áo cam ngâm mình trong hồ nham thạch tu luyện. Hắn cũng chỉ mới bước vào hồ được 1 ngày, dự định đợi đến ngày cuối cùng, khi trọng lực trong bí địa bị triệt tiêu thì sẽ chạy hết tốc lực trở ra cửa. 
Tại Trọng Môn, ngày cuối cùng sẽ không còn áp lực như trước, trọng lực tương đương ngoại giới, có thể mục đích là để các võ giả có cơ hội được ra ngoài. Hết ngày hôm đó, những ai còn ở trong bí địa thường là do bị thương, bị chết hoặc bị thạch nhân kiềm chân đều sẽ bị vất ra ngoài ở một địa điểm bất kỳ. 
Có thể bước vào hồ thì tên này cũng không phải hạng xoàng xĩnh. Hắn đang nhăn nhó chịu đựng đau đớn thì bỗng giật mình vội trèo lên bờ, vận chuyển nguyên khí bảo hộ bản thân và nhìn chằm chằm vào thân ảnh vừa mới xuất hiện tại khu vực màu xanh ở giữa hồ nham thạch. 
Thân ảnh đó quay lưng về phía hắn nên không nhìn rõ khuôn mặt, nhưng có vẻ thân ảnh đó đang chịu đau đớn để tu luyện tại khu vực màu xanh. 
Sau 20 hơi thở, thân ảnh kia quay lại, bước vào bờ. Thanh niên áo cam lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt kia, không phải ai khác chính là Trần Lương, người đã được xác nhận chắc chắn bị thiêu chết. 
Nói lại 5 ngày trước, khi Trần Lương biến mất, không phải là hắn bị thiêu thành tro bụi, mà là được hút vào một hồ nước. 
Chỉ cần thoáng nhìn có thể nhận thấy ngay nước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372502/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.