Dựa theo trí nhớ, Trần Lương cùng Tuyết Hoa đi về một nơi gọi là Tiểu Minh Sơn, nơi Hải Thượng Trung cất giấu bảo tàng.
Nơi Hải Thượng Trung lựa chọn đặt bảo tàng có đặc điểm là phải an toàn. Bởi bảo tàng là dành cho thời điểm bản thân còn chưa mạnh mẽ, chiến lực chưa cao. Vì vậy nếu để bảo tàng nơi hung hiểm thì không thể vào lấy được.
Tiểu Minh Sơn là một ngọn núi nhỏ, không có yêu thú. Thời điểm Hải Thượng Trung đặt bảo tàng, ở đó còn không có người ở.
Điều duy nhất khiến Trần Lương lo lắng là qua mấy nghìn năm, không biết Tiểu Minh Sơn có biến đổi gì không.
Trần Lương cùng Tuyết Hoa di chuyển không kể ngày đêm, cũng không tìm nơi nghỉ chân. Khi nào thấy mệt thì dựng lều giữa nơi rừng xanh nước biếc. Thực phẩm hiện giờ của bọn hắn, nếu để người khác nhìn vào sẽ ghen tị chết mất. Bởi 2 người 1 thú chỉ dùng linh dược, thịt yêu thú làm thực phẩm.
Điều đáng bàn là bọn hắn chọn ăn linh dược từ cao xuống thấp, cứ chọn linh dược quý giá để ăn. Chỉ những linh dược nào có tiềm năng phát triển mạnh thì mới tiếp tục để trồng.
Trần Lương dự định sau khi thu được bảo tàng sẽ tìm một nơi để trồng xuống dược viên. Trong Không Thú không có linh khí, không có ánh sáng mặt trời, chỉ có không khí để hô hấp. Vì vậy thực vật sẽ không thể phát triển và chết dần.
Dưới Hoàng cấp cảnh giới, võ giả chỉ cần hấp thu đủ lượng nguyên khí đều có thể tăng lên tu vi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-ac-nhan-ai-la-thien-nhan/1372494/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.