7 ngày trôi qua, bỗng dưng Trần Lương quay đầu nhìn về 1 hướng nói: “Ngạo Thiên bảo phía đằng này có mùi 1 nhóm 3 người, quanh đó lại có một khoảng trống khá rộng, không ngửi thấy mùi gì. Nếu ta đoán không nhầm, đây hẳn là dược viên của một thế lực nào đó sử dụng trận pháp che dấu” Tốc độ phát triển của thực vật ở Tam Thập Tam Môn bí địa nhanh gấp 5 lần ngoại giới, linh khí cũng rất đậm đặc nên rất nhiều tông phái, vương quốc bí mật trồng một vườn linh dược tại đây. Địa điểm làm vườn cũng cần phải khó tìm tránh bị cướp, Ám Ma Lâm rất phù hợp cho điều này. Các dược viên này thường được bố trí trận pháp, chủ yếu để che giấu mùi vị, khí tức khỏi yêu thú trong thời gian bí địa đóng cửa. Không có trận pháp bảo vệ vì độ tuổi đi vào quá thấp, dưới 34 tuổi thì không kiếm được đâu ra trận pháp sư cấp cao để bố trí trận pháp bảo vệ. Còn trận pháp bảo vệ cấp 2, 3 thì quả thực không có tác dụng. Để đảm bảo tính an toàn, các dược viên sẽ được bố trí rất nhiều phương án phòng thủ khác. Vòng ngoài cùng thường sẽ trồng các loài thực vật ăn thịt yêu thú Bên trong sẽ trồng các cây tỏa ra mùi hôi thối, khó chịu để xua đuổi yêu thú. Các biện pháp khác như đào bẫy chông, trồng hàng rào chắc chắn phải có chìa khóa mới vào được, hay dùng các bảo vật che giấu khác. Các võ giả đều biết những loại bảo vệ dược viên này nên mỗi khi Tam Thập Tam Môn mở ra, các môn phái đều phái đệ tử đến thu hoạch linh dược đồng thời bảo vệ dược viên. Thiên Khung Phái cũng có dược viên của mình tại Tam Thập Tam Môn bí địa, nhưng Trần Lương không được giao nhiệm vụ thu hoạch và trông coi nên không biết địa điểm. “Tuyết Hoa ở đây chờ ta, Ngạo Thiên đi đâu ngươi đi theo đấy” Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật, một mình tiến lên. Trần Lương và Ngạo Thiên có thể liên hệ với nhau trong vòng 1 dặm Một lát sau Ngạo Thiên cõng Tuyết Hoa đi qua một hàng thực vật tỏa ra mùi hôi thối và một hàng thực vật ăn thịt yêu thú. Trước mặt nàng là 3 cái xác đều chết do 1 vết đâm trí mạng, đằng sau đó là 1 vườn linh dược khá rộng. Trận pháp che dấu này khá thấp nên không thể che được thị giác. Trần Lương đang thu hoạch linh dược, nói với Tuyết Hoa “Nhanh đến thu linh dược kẻo đồng bọn của chúng trở về” Những dược viên như này rất quan trọng với các thế lực, thường được trồng nhiều linh dược quý. Nên khi Tam Thập Tam Môn mở ra đều có các đệ tử đến bảo vệ và thu hoạch. 3 tên Trần Lương vừa giết đều có tu vi Tiên Linh cảnh. Trần Lương dự đoán số lượng không chỉ có 3 tên, những tên khác hẳn đang đi săn quanh đây. Dù sao đến Tam Thập Tam Môn bí địa mà chỉ đứng 1 chỗ thì quả thực lãng phí, nên đội bảo vệ dược viên sẽ phân ra các nhóm để vừa trông coi dược viên, vừa đi thu hoạch thêm linh dược, yêu thú. Nhưng cũng sẽ không đi xa và nhanh chóng trở về. 3 võ giả Tiên Linh làm hộ vệ đều có Truyền Tin Thạch để gọi cho đồng bọn ngay khi có người đến. Đáng tiếc chúng gặp phải Trần Lương có Ẩn Nặc Thuật, Tật Phong Tốc nên chết không kịp ngáp. Ngạo Thiên cũng được huy động làm nông dân, đồng thời cảnh giác khi có người tiến đến Trần Lương ưu tiên thu hoạch những linh dược quý trước. Còn lại vài gốc dược thảo, Ngạo Thiên báo có người đến, Trần Lương liền cùng Tuyết Hoa rời đi ngay. Ngạo Thiên báo có 6 người đi đến, trong đó có 2 kẻ khí tức khá mạnh. Cảm nhận sự nguy hiểm của đối tượng khác là bản năng thiên phú của tất cả yêu thú bậc cao. Vừa đi được 1 đoạn, Tuyết Hoa giật mình khi nghe được tiếng gào thét: “Kẻ nào dám cướp linh dược của Cung San Tiên Môn” Đoàn người Trần Lương bỏ chạy thật nhanh “Ở nơi rừng rậm thế này, sao tìm được hung thủ” Trần Lương thầm nghĩ cười sung sướng. Cung San Tiên Môn là một môn phái khá nổi danh trên Tinh La Vực. Bình thường dù có nhân mã phát hiện ra dược viên của họ cũng không dám đánh chủ ý. Đội ngũ bảo vệ dược viên cũng rất mạnh, có 2 Giáp Linh cường giả trấn thủ. Trần Lương rà soát lại các linh dược. Thu hoạch vừa rồi cực kỳ sung túc, tất cả đều là bảo dược lâu năm, ít nhất là 50 năm, tuổi thọ cao thì có 3 cây Nhân Sâm ngàn năm. Nhưng quý giá nhất là 1 cây Lam Bảo Hoan. Cây này nhìn bề ngoài không có gì đặc biệt, cao 1 trượng, rộng bằng một người ôm. Điều đặc biệt của nó nằm ở thời gian kết trái, trăm năm mới kết được 1 trái. Trái Lam Bảo Hoan là đại bảo vật cho võ giả Quang thuộc tính, luyện hóa không chỉ tăng cường tu vi mà còn gia tăng chất lượng cho Quang nguyên khí. Hiện trên cây không có quả nào, hiển nhiên là mỗi lần kết trái đều bị thu hoạch luôn. Trần Lương thu cả cây và đất vào Không Thú. Không thú của hắn không rộng lắm, vì vậy chỉ để trồng Nhân Sâm ngàn năm và Lam Bảo Hoan. Làm đạo tặc như này còn hơn đi lượm linh dược trong Ám Ma Lâm, vừa nguy hiểm vừa ít hơn. Trần Lương liền truyền tin cho Ngạo Thiên bảo nếu đánh hơi thấy khu vực trống trải nào thì phải báo cho hắn ngay. Có điều đã 5 ngày trôi qua cũng không có thấy thêm dược viên nào, chỉ gặp những đội nhóm khác cũng đang tìm kiếm linh dược nhưng Trần Lương đều lẩn mặt, tránh đối đầu. Trần Lương cũng thôi không còn nghĩ đến, trước mắt hắn đang nghĩ cách làm sao lấy được Hỏa Ma Kim Sư Hoa. Đây là chủ dược luyện chế Hóa Cốt Đan, đan dược cấp 5 có tác dụng tẩy kinh phạt tủy tăng cường nhục thân. Trần Lương muốn thu Hỏa Ma Kim Sư Hoa để dành cho Tuyết Hoa luyện chế đan dược sau này, đồng thời cũng là để nàng sử dụng Hóa Cốt Đan. Có điều làm sao tránh thoát được Kim Ma Sư đang canh giữ Hỏa Ma Kim Sư Hoa lại là cả một vấn đề. Kim Ma Sư, yêu thú cấp 7 không phải là đối tượng Trần Lương có thể trêu chọc lúc này. Để tránh Kim Ma Sư phát giác, cả Tuyết Hoa và Ngạo Thiên đều đang ở xa, chỉ có Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật nấp tới gần quan sát. Kim Ma Sư đang gặm nhấm thịt con mồi, bên cạnh là Hỏa Ma Kim Sư Hoa đang còn chưa khai mở ra hoa nên con yêu thú thường săn mồi xung quanh rồi trở lại bên cạnh linh dược canh giữ. Nằm bên cạnh linh dược, Kim Ma Sư cũng có thể hấp thu linh khí từ Hỏa Ma Kim Sư Hoa cho bản thân chuyển hóa thành năng lượng. Nên nếu chờ con yêu thú này đi săn mồi thì không biết 5 ngày hay 10 ngày. Trần Lương cũng không có thời gian. Cuối cùng, Trần Lương truyền tin để Ngạo Thiên ra mặt dụ Kim Ma Sư đi xa. Ngạo Thiên mở ra con mắt thứ 3 tiến tới, cách Kim Ma Sư 5 trượng. Nó chỉ đợi Kim Ma Sư xông lên là ngay lập tức quay đầu bỏ chạy. Kim Ma Sư nhìn thấy Ngạo Thiên liền tạm dừng miếng thịt đang ăn dang dở. Ngạo Thiên chắc chắn không phải đối thủ của nó, nhưng nó cảm nhận được đối thủ cũng không phải dạng vừa. Ngạo Thiên hiện tại có sức chiến đấu đơn thuần gần ngang với một yêu thú cấp 6 nhưng nó đã mở ra được thiên phú thần thông của một Tam Nhãn Lang trưởng thành. Kết hợp với thần thông của mình, Ngạo Thiên có thể chiến thắng một vài yêu thú cấp 6. 2 yêu thú đứng đó nhìn nhau. Kim Ma Sư không vội lao lên tấn công Ngạo Thiên. Nó cảm nhận được có gì đó không đúng, không hiểu sao một con yêu thú yếu hơn nó lại muốn tìm chết đi khiêu khích nó. Yêu thú bước vào cấp 9 là có thể khai mở thiên phú thần thông, khai mở linh trí. Nhưng chỉ cần lên cấp 7 đã có được trí tuệ nhất định. Trần Lương hiểu được điều này nên ra lệnh cho Ngạo Thiên nhảy lên tấn công con Kim Ma Sư, có điều không phải là liều chết tấn công mà chỉ là nhẹ nhàng công kích qua loa, chủ yếu dùng tam nhãn tránh né đòn tấn công của Kim Ma Sư. Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật từ sau nhanh chóng tiếp cận Kim Ma Sư. Tiến tới gần, hắn thi triển Cửu Long Thăng Thiên thì Kim Ma Sư mới cảm nhận ra nhưng không kịp né tránh. Hắc long cắn mạnh vào thân Kim Ma Sư khiến nó bật ngã ra xa thụ thương. Nhưng nó da dày thịt béo, không đến nỗi trọng thương. Nếu Trần Lương thi triển thần thông rồi cùng sử ra võ kỹ có thể đe dọa đến tính mạng của Kim Ma Sư, nhưng như thế lại không thể đánh lén được. Kim Ma Sư thụ thương nổi giận rống vang trời nhìn chằm chằm vào Trần Lương. Nó liền bỏ qua Ngạo Thiên xông đến muốn ăn tươi nuốt sống nhân loại nhỏ bé dám đánh lén nó. Trần Lương không chậm trễ lấy ra Khổng Chi Sáo bỏ chạy. 1 người 1 thú vừa bỏ đi, Tuyết Hoa vội đến thu Hỏa Ma Kim Sư Hoa rồi leo lên Ngạo Thiên mà đi. Kim Ma Sư không có sở trường về tốc độ, chẳng mấy chốc đã mất bóng Trần Lương, liền gầm lên một tiếng bỏ về. Về đến nơi nó lại gầm lên điên loạn khi phát hiện ra linh thảo nó mất công trông chừng đã bị hái đi mất. Dưới cảm ứng qua hạt giống linh hồn, Trần Lương hội họp cùng Ngạo Thiên và Tuyết Hoa. Ngay lúc này, Ngạo Thiên báo cho Trần Lương biết phía tây nam có một đoàn 10 người đứng cạnh một khu đất trống. “10 người thì hơi căng, cứ đi thử xem” Trần Lương dùng Ẩn Nặc Thuật tiến tới dò xét. Trước mặt hắn là một đoàn nhân mã có 2 Giáp Linh cảnh và 8 Tiên Linh đang trông coi dược viên lớn hơn hẳn của Cung San Tiên Môn, bên cạnh còn có 1 tấm bảng lớn ghi 3 chữ “Kinh Viên Môn”. Đây là một trong 3 môn phái lớn nhất tại Tinh La Vực. Hèn gì có dược viên to lớn như vậy tại Ám Ma Lâm. Nếu có thể thu hoạch được linh dược trong đây thì đúng là phát tài to, không uổng chuyến đi này. Có điều làm sao hạ gục 10 người lại là một vấn đề nan giải. Trần Lương canh chừng bên ngoài 3 ngày đều không thấy đối phương có sự di chuyển nhân lực. Đây là một dược viên quan trọng của Kinh Viên Môn, được bảo vệ nghiêm ngặt cho đến khi Tam Thập Tam Môn truyền tống mọi người ra ngoài. Hàng ngày 10 thành viên bảo vệ đều đúng thời gian báo cáo 2 lần cho các đồng môn khác. Nếu môn phái nào để lòng tham che mắt, dám tấn công dược viên của Kinh Viên Môn đều sẽ nhận lại trả thù cả trong lẫn ngoài bí địa. Những thế lực tham gia vào Tam Thập Tam Môn bí địa lẫn nhau quy ước có thể giết người không được trả thù, nhưng không được trộm cướp dược viên nếu không môn phái bị hại sẽ điên cuồng trả thù. Trừ khi ngươi thấp cổ bé họng hơn đối phương, không thể trả thù thì đành khâu mồm chịu nhục. Nếu việc cướp bóc không liên quan gì đến môn phái thì đệ tử làm tự chịu cho hành vi của mình. Tất nhiên Trần Lương rơi vào trường hợp này, có điều hắn sẽ không để ai còn sống sót mà truy cứu. 3 ngày quan sát, suy nghĩ, Trần Lương gần như muốn từ bỏ, khối dược viên này quá khó nuốt, nhưng không ăn thì lại thấy tiếc nuối. Cuối cùng hắn đề ra kế hoạch “Chia để trị và ám sát” Đợi đến chiều tối, sau đợt báo cáo thứ 2 trong ngày, Ngạo Thiên đóng chặt con mắt thứ 3, đi tới dược viên, như muốn tìm cách ăn linh dược trong đó. “Một con Tam Nhãn Lang chưa trưởng thành” Một tên trong đó thông báo với đồng bọn. Ngay lập tức tất cả đều hướng sự chú ý tới Ngạo Thiên, kể cả 2 tên Giáp Linh võ giả. Tam Nhãn Lang là yêu thú cấp 10, con chưa trưởng thành có rất nhiều giá trị to lớn nhưng cực kỳ khó gặp. Sức hấp dẫn từ Tam Nhãn Lang là không thể chối từ. “Làm thế nào đây, có nên đuổi bắt nó không?” Một tên đặt câu hỏi. 9 tên còn lại đều chần chừ. Phía trước là cả một kho báu nhưng bọn chúng được lệnh trông coi dược viên nghiêm ngặt, không được để xảy ra sơ suất. “Dựa vào kích thước thì con Tam Nhãn Lang này chiến lực chỉ tương đương với Tiên Linh trung kỳ hoặc hậu kỳ. Chỉ cần 3 Tiên Linh hậu kỳ là có thể bắt tới tay. 7 người còn lại vẫn hoàn toàn đủ để trông coi dược viên. Huồng hồ từ bao năm nay, đã có tông phái nào nhìn thấy 3 chữ Kinh Viên Môn mà có gan cướp dược viên” Một trong hai tên Giáp Linh nói ra “Nhưng đột nhiên nhảy ra một con Tam Nhãn Lang chưa trưởng thành, các ngươi không thấy có vấn đề sao” Một đệ tử mới bước vào Tiên Linh sơ kỳ nói. Thực ra ai cũng thấy có vấn đề nhưng một hồi suy nghĩ thì lòng tham vẫn chiến thắng cái rủi ro vô hình kia. Dù sao thì kể cả mất đi 3 Tiên Linh hậu kỳ thì 7 người còn lại, trong đó có 2 Giáp Linh sơ kỳ cũng là một đội ngũ cực mạnh rồi “Trương đại ca nói rất đúng, cơ hội trời cho không thể bỏ phí, tại Tinh La Vực này còn chưa có người dám động thổ trên đầu Thái Tuế” Một tên khác nói ra “Được, để Trương Long, Triệu Hổ, Thanh Quy ra tay là đủ rồi” Tên Giáp Linh võ giả còn lại đề xuất. 2 tên võ giả Giáp Linh là có quyền tối cao tại đây để đưa ra mệnh lệnh. “Được, cùng xông lên, đánh nhanh thắng nhanh” Trương Long nói xong liền cùng 2 đồng môn chạy nhanh về phía Ngạo Thiên. Ngạo Thiên thấy có nhân loại tiến nhanh tới liền bỏ chạy. Tốc độ của Ngạo Thiên tương đương 3 tên võ giả. Chạy được một lúc, thấy không thể đuổi kịp, 3 người liền xuất ra bảo vật tăng tốc độ truy đuổi. Sau 10 hơi thở, cả 3 đã đuổi kịp Ngạo Thiên. Có điều chúng không biết rằng Ngạo Thiên đã tới được nơi cần tới. Nơi này cách dược viên tầm 10 dặm, không thể có âm thanh nào vang tới dược viên được. “Súc sinh, xem ngươi chạy được đi đâu” Triệu Hổ cười gằn nhìn Ngạo Thiên như cá trong rọ. Không chờ đợi nhiều, cả 3 tên xông đến tấn công Ngạo Thiên. Ngạo Thiên mở con mắt thứ 3 ra chống đỡ và tránh né lại sự liên thủ rất nhuần nhuyễn của 3 tên này, hẳn là đã quen phối hợp. Trương Long, Triệu Hổ, Thanh Quy tập trung chiến đấu với Ngạo Thiên, không để ý rằng có 1 tiểu tử đang đứng trên cành cao nhìn chằm chằm vào bọn chúng. Đúng thời cơ, Trần Lương nhảy xuống thi triển Cửu Long Thăng Thiên vào đầu Thanh Quy. Tên này nhận ra nguy hiểm thì đã quá muộn, trở thành xác không đầu. Vừa giết xong 1 tên, Trần Lương không kịp vận dụng thần thông, liền xông ngay về phía tên gần nhất là Triệu Hổ tiếp tục thi triển Cửu Long Thăng Thiên còn Ngạo Thiên cũng đồng thời tấn công Trương Long, không để hai kẻ này kịp trở tay Triệu Hổ không kịp thi triển thần thông, tung ra một trong các võ kỹ mạnh nhất của mình, Hoành Đao Đoạt Ái, 3 thanh đao khí to lớn đồng thời chém về 2 con hắc long tựa như giết 2 con gà dùng đến dao mổ trâu. Nhưng kết quả lại khiến người ta ngạc nhiên, 2 con hắc long một đường phá vỡ 3 đao khí cắn xuyên qua trái tim của Triệu Hổ. Tiên Linh sơ kỳ, một đao giết chết Tiên Linh đại viên mãn, mỗi một yếu tố đều không thể thiếu, võ kỹ linh cấp thượng đẳng, nguyên khí nồng đậm có khả năng ăn mòn, Bách Thánh Khí gia tăng gấp 4 uy lực cho lực công kích. Bên phía Ngạo Thiên cũng đã kết thúc. Sức chiến đấu của Ngạo Thiên khi khai mở hoàn toàn con mắt thứ 3 có thể sánh ngang với yêu thú cấp 6, tương đương Giáp Linh cảnh thì hạ gục Tiên Linh cảnh thực không có gì khó khăn. Hiện giờ Ngạo Thiên đã mở ra được một thần thông khác của tam nhãn, chính là điều khiển nguyên khí. Thần thông thứ nhất của nó có thể nhìn ra sự vận chuyển của nguyên khí giúp nó tấn công vào điểm yếu của võ kỹ, của kẻ địch. Thần thông thứ 2 hiện có thể giúp nó làm lệch đi hướng tấn công của nguyên khí, từ đó dễ dàng tấn công kẻ địch. Nếu thần thông thứ 2 phát triển mạnh hơn, thậm chí có thể đổi ngoặt hướng di chuyển của nguyên khí, lấy võ kỹ của kẻ địch tấn công đồng đội của hắn. Trần Lương kiểm tra thi thể 3 tên này, đều thu được nhẫn không gian loại cực tiểu, giống như cái của Trần Lương. Bảo vật của bọn chúng cũng có một vài cái đáng giá. Có điều những linh dược trong dược viên của bọn chúng không có trong đây, hẳn là đều nằm trong nhẫn không gian của 2 tên Giáp Linh. Nhóm người Trần Lương di chuyển tới gần dược viên của Kinh Viên Môn. “Khi nào xảy ra chém giết, ngươi tiến tới dùng Băng Chùy tấn công từ xa, đừng đi lại quá gần” Trần Lương phân phó Tuyết Hoa xong liền dùng Ẩn Nặc Thuật tiến lên. Băng Chùy là một trong hai võ kỹ thuộc về thủy thuộc tính mà Trần Lương truyền dạy cho Tuyết Hoa. Đây là võ kỹ ngưng tụ một băng chùy trên vai rồi phóng về kẻ địch với tốc độ cao và có thể đổi hướng một chút theo sự điều khiển của võ giả. Trần Lương ẩn nấp sau một cây to phía bên trái. Ngạo Thiên cắp xác Trương Long trong miệng tiến về dược viên từ phía tay phải. Cả 7 người đều sững sờ nhìn con Tam Nhãn Lang cắp xác đồng môn của mình “Đây là Trương Long!” Một đệ tử thốt ra Còn chưa kịp thảo luận, 7 người chợt cảm giác có nguy hiểm đang tiến tới rất nhanh phía sau lưng. Đáng tiếc, bọn chúng đã phản ứng chậm. Ngay thời khắc cả 7 tên quay ra nhìn Ngạo Thiên là Trần Lương đã chạy tới tiếp cận. Nhân lúc bọn chúng không phòng bị, nguyên khí còn chưa điều động, Trần Lương đã dùng một Thương Vô Thủy đâm xuyên cổ một tên giáp linh. Tu luyện từ Nhất Tinh tới Tiên Linh cảnh đều là một đường tập trung vào lực tấn công và sức mạnh của nguyên khí, còn thân thể cực kỳ yếu ớt so với lực tấn công từ nguyên khí. Một võ giả Tiên Linh tầm thường, nếu sơ sẩy để một Nhị Tinh võ giả đâm lén lúc không phòng bị, không vận chuyển nguyên khí bảo vệ thì vẫn có thể một nhát giết chết Tuy quá trình tu luyện vẫn có tăng cường cho nhục thân nhờ linh khí tôi luyện, nhưng quả thực không thấm vào đâu, yếu ớt đến đáng thương. Nếu tiếp tục như vậy, cơ thể thậm chí còn không gánh được lượng nguyên khí ngày càng dồi dào và mạnh mẽ. Vì vậy, Giáp Linh chính là một cánh cửa cần thiết cho võ giả tăng cường nhục thân thông qua tinh linh trong đan điền. Từ Tiên Linh lên Giáp Linh là quá trình Tinh Linh lấy nguyên khí từ chính nó đưa vào từng tế bào trong cơ thể. Các tế bào hấp thu nguyên khí của tinh linh để trở nên mạnh mẽ hơn, nhục thân thoát thai hoàn cốt. Chính nhờ sự cường hóa thân thể này giúp võ giả bước vào Giáp Linh cảnh sẽ tăng lên mấy trăm năm tuổi thọ. Tại Tiên Linh cảnh giới, võ giả cần thực hiện 3 bước. Đầu tiên là ngưng luyện ra Tụ Linh Tán. Tụ Linh Tán có tác dụng hút nguyên khí từ tinh linh đưa vào các tế bào của cơ thể Bước thứ hai, Tụ Linh Tán đưa nguyên khí vào các tế bào da, lục phủ ngũ tạng là mức tối thiểu Bước cuối cùng, ngắt Tụ Linh Tán khỏi đỉnh đầu tinh linh, đặt sang bên cạnh tinh linh để chuẩn bị cho quá trình ngưng tụ Nhân Sinh. Quá trình hình thành Nhân Sinh chính là giai đoạn từ Giáp Linh cảnh thành Cự Linh cảnh. Trong quá trình này tinh linh cần được cung cấp đại lượng nguyên khí để bổ sung lượng tiêu hao đồng thời lớn mạnh chính nó. Lượng nguyên khí cần cung cấp cho các tế bào da và lục phủ ngũ tạng lớn gấp trăm lần so với lượng nguyên khí cần có để tạo ra tinh linh. Trần Lương có thể đơn thuần dùng Hỗn Độn Thương giết chết các đệ tử Tiên Linh kia nhưng chỉ có thể làm bị thương võ giả Giáp Linh, đây là nhờ Hỗn Độn Thương là Bách Thánh Khí, đổi lại là Phàm khí thì còn không cả đâm qua da được. Vì vậy cần vận dụng võ kỹ xoắn giết tên Giáp Linh đệ tử kia Đắc thủ thành công, Trần Lương liền nhém xuống đất một khỏa Yên Pháo nổ ra khói che khuất tầm nhìn của tất cả mọi người. “Lùi ra khỏi đám khói” Một tên hét lên. Trần Lương đã ghi nhớ vị trí của tất cả 6 tên. Trong tích tắc, hắn xông lên thuấn sát thêm 1 tên đệ tử đồng thời cắm thương vào 1 tên đệ tử khác khi hắn vừa ra khỏi vùng khói. “Cẩn thận có thêm phục kích” tên Giáp Linh đệ tử nhắc nhở mọi người. Trước mắt hắn chỉ thấy có 1 tiểu tử, thêm 1 con Tam Nhãn Lang. Hắn không tin đối phương chỉ có 2 tên này lại dám có ý đồ với Kinh Viên Môn. Không có bất kỳ dừng lại, Trần Lương triển khai ngay Tinh linh hóa hình tiếp tục tấn công 1 Tiên Linh đệ tử, còn Ngạo Thiên xông đến cắn giết tên Giáp Linh đệ tử còn lại. 3 tên Tiên Linh xông vào vây công Trần Lương. Tuyết Hoa đã đi tới phạm vi cần thiết, dùng băng chùy tấn công từ xa 3 tên Tiên Linh đệ tử, hỗ trợ Trần Lương. Tên Giáp Linh đệ tử vừa khởi động thần thông, vừa lấy ra Truyền Tin Thạch kết nối tới Truyền Tin Thạch của đồng môn. Phía bên kia còn chưa có bật Truyền Tin Thạch, Ngạo Thiên đã ập tới phía trước khiến tên Giáp Linh đệ tử phải triển khai phòng vệ. Thần thông của hắn là một tấm mai rùa, có lực phòng thủ rất cao Lực lượng của 3 tên Tiên Linh đệ tử đều không yếu. Nhân lúc Tuyết Hoa gây nhiễu một tên, Trần Lương dùng Cửu Long Thăng Thiên đẩy lùi 2 tên còn lại để Tinh linh hóa hình của hắn có thể rảnh tay thi triển Quyền Vô Thanh. Mục tiêu của Quyền Vô Thanh là tên đang bị Tuyết Hoa quấy nhiễu. Hắn đã cảm nhận được nguy hiểm nên quay lại đánh ra một võ kỹ cực mạnh về phía Trần Lương. Đáng tiếc, nếu Quyền Vô Thanh này do 2 tay Trần Lương thi triển thì 2 lực công kích sẽ tương đương, nhưng Quyền Vô Thanh do Tinh linh hóa hình của Trần Lương thi triển thì có lực công kích tăng gấp 3 lần so với Trần Lương thi triển. Vì vậy kết quả hoàn toàn áp đảo từ Quyền Vô Thanh, tên đệ tử xấu số kia bị quyền khí đục thủng một lỗ to xuyên qua ngực, trợn trừng mắt mà chết. Nhìn thấy đồng môn bị môn võ kỹ kinh khủng một đòn giết chết, 2 tên còn lại hốt hoảng mất một hồi, để thời gian cho Trần Lương tiếp tục thi triển Quyền Vô Thanh xoắn giết tên thứ hai. Tên còn lại sợ quá bỏ chạy, vừa hét “Cứu ta Trương sư huynh. Tên này quá mạnh” Quay lưng lại với Trần Lương là một sai lầm chết người. Khí lực, kỹ thuật di chuyển, thân pháp của hắn đều ở đẳng cấp thượng thừa. Tên đệ tử Tiên Linh cuối cùng cũng bỏ mạng sau khi chạy được 7 bước chân. Lúc này Trương sư huynh đã gửi được thông tin khẩn cấp tới đồng môn “Cấp báo, có kẻ địch tập kích, trước mắt thấy một nam, một nữ cùng 1 Tam Nhãn Lang tấn công, đã chết 6 người” Trương sư huynh vừa nói xong liền chết thêm 3 người nữa, để lại mình hắn bơ vơ giữa sóng gió cuộc đời. Trần Lương tiến tới gần Trương sư huynh. Ngạo Thiên đã tách ra đứng gầm ghè hắn. Trương sư huynh quay ra nói với Trần Lương, trong túi hắn vẫn đang để mở Truyền Tin Thạch “Ngươi là ai, lại dám cướp dược viên của Kinh Viên Môn, không sợ ra ngoài cả tông môn của người bị tiêu diệt sao” Trần Lương không nói gì, chỉ lẳng lặng thi triển Quyền Vô Thanh bằng cả 8 tay. Trương sư huynh múa côn thật nhanh rồi quật xuống. Tinh linh mai rùa xoay tròn tốc độ cao rồi văng về phía Trần Lương. Khi 2 bên sắp va vào nhau, đúng lúc này con mắt thứ 3 của Ngạo Thiên dùng toàn bộ năng lực của nó đẩy hướng di chuyển của mai rùa dịch lên trên. Trên khóe mắt của tam nhãn có một giọt máu rỉ ra, Lần sử dụng này quá sức với khả năng của nó. Vừa triển khai xong liền bị thương phải nhắm mắt lại, đợi đến khi phục hồi mới có thể sử dụng tiếp Quyền khí của Trần Lương tránh được mũi nhọn, đánh bật mai rùa lên trên rồi tiếp tục đấm vào ngực của Trương sư huynh. Trên người Trương sư huynh có mặc một chiến giáp là một loại thập thánh khí giúp hắn ngăn chặn hết 7 phần lực lượng. Nhưng 3 phần lực lượng còn lại cũng đủ khiến thân thể hắn dập nát, văng mạnh ra sau, chịu thương thế nghiêm trọng. Ngạo Thiên nhảy đến vỗ một chưởng, nát đầu Trương sư huynh. Tuyết Hoa đứng đó nhìn Trần Lương lạnh tanh cắt đầu người đệ tử bỏ chạy không có nửa điểm chần chừ sau khi đã giết 2 người, quả thực là máu lạnh. Lần đầu tận mắt nhìn thấy Trần Lương cầm vũ khí giết người, Tuyết Hoa mới chợt rùng mình cảm nhận người thiếu chủ này như đã giết người thành quen. Trần Lương đi thu hoạch chiến lợi phẩm. Không ngoài dự đoán, 2 tên Giáp Linh đệ tử chia nhau lưu giữ những linh dược trong đợt thu hoạch này. Trần Lương đếm mãi không hết các loại linh dược với đủ mọi thể loại cùng các công dụng khác nhau. Ngoài ra trong 10 tên đệ tử, có đến 6 tên có nhẫn không gian, bên trong cũng có kha khá bảo vật, đặc biệt là của 2 tên Giáp Linh. Nhẫn không gian của 2 tên này là có không gian bên trong lớn gấp 10 lần của Trần Lương. Ngoài ra hai tên này còn có Không Thú loại nhỏ, chắc là đề phòng vào bí địa bắt được yêu thú về thuần dưỡng. Trần Lương chuyển tất cả bảo vật sang nhẫn không gian lớn, cất vào túi 5 nhẫn loại nhỏ, còn lại cho Tuyết Hoa 1 nhẫn loại lớn. Tuyết Hoa tìm thấy chìa khóa mở cửa vào dược viên. Bao quanh dược viên là thiết lũy hàng rào cực kỳ chắc chắn bằng Cực Kim Tinh, nếu không có chìa khóa thì yêu thú cấp 7 cũng không thể nào cường ngạnh xông vào bên trong được. Tại Tam Thập Tam Môn, yêu thú cấp cao nhất là cấp 7 hoặc tương đương cấp 7. Nếu con non của yêu thú cấp cao hơn vào thì khi tăng trưởng đến qua cấp 7 sẽ bị truyền tống ra ngoài. Vì sao bí địa này có được năng lực như thế đến nay vẫn là một bí mật không có lời giải. Xong cả 3 đi thu hoạch tất cả những gì có trong dược viên. Lúc trước đệ tử Kinh Viên Môn chỉ thu lấy những linh dược đã thành thục hoặc có tuổi thọ đủ cao. Còn nhóm người Trần Lương thu cả đất và linh dược vào Không Thú. Ngay cả hạt giống cũng không tha, cất vào nhẫn không gian sau này trồng. Do Không Thú không đủ lớn, nên những linh dược có thể dùng được nhưng tuổi thọ thấp cũng sẽ để ở nhẫn không gian. Chỉ những linh dược quý hiếm mới để ở Không Thú tiếp tục nuôi dưỡng. “Tuyết Hoa, Tuyết Hoa, lại đây cho ngươi xem” Trần Lương mừng quýnh gọi giật Tuyết Hoa lại giới thiệu một loại linh hoa có 6 cánh tương ứng với 6 màu “Đây là một cây tiên dược chân chính, Thất Sắc Tam Sinh Hoa. Cây tiên dược này mỗi 1000 năm mới hình thành 1 cánh hoa tương ứng với 1 màu. Chúng ta chỉ cần chờ trong vòng 1000 năm để nó thành thục là có thể ăn xuống. Tác dụng của Thất Sắc Tam Sinh Hoa chính là cứu ngươi một mạng khi mà sinh cơ của ngươi hoàn toàn biến mất. Có tác dụng tới 3 lần, tức là 3 lần chết là 3 lần hồi sinh” Thật không ngờ Kinh Viên Môn lại có thể có được 1 cây tiên dược. Nếu bọn họ biết được ai ăn trộm dược viên này sẽ huy động tất cả lực lượng lên trời xuống bể truy bắt bằng được. Vừa rồi, nếu không phải Trần Lương có được tinh thần lực cấp 8 và sự nhạy cảm với sự chuyển động của linh khí thì đã không phát hiện được tiên dược. Kinh Viên Môn đã sử dụng Vạn Hoa Kính che đậy Thất Sắc Tam Sinh Hoa. Vạn Hoa Kính là bảo vật có tác dụng như một trận pháp che giấu cao cấp, vừa che giấu mùi vị, khí tức, vừa che giấu cả thị giác. Đứng trong dược viên nhìn vào chỗ của Thất Sắc Tam Sinh Hoa sẽ chỉ thấy 1 chỗ trống nho nhỏ, giống như là khoảng cách giữa các cây, không có bất kỳ điều gì khác thường. Dù sao thì Thất Sắc Tam Sinh Hoa có kích thước rất bé, chỉ bằng một bàn tay. Cung Thừa Hy còn chưa từng nhìn thấy tiên dược. Hải Thượng Trung, vị thiên trận sư đã trọng sinh cho Trần Lương cũng mới chỉ được gặp qua 2 loại tiên dược. Một là Hắc Liên vạn năm. Hai là Vạn Thú Thảo, giúp mọi loài yêu thú có thể tiến hóa lên yêu thú cấp cao, thậm chí là cấp 12. Trần Lương cũng là lần đầu tận mắt nhìn thấy Thất Sắc Tam Sinh Hoa. May thay hắn từng đọc qua loại tiên dược này trong cuốn Tứ Thập Lục Tiên, giới thiệu 46 loại Tiên Dược được biết đến trên Cửu Giới. Một bảo vật nữa chính là loại đất trồng Thất Sắc Tam Sinh Hoa, đây đúng là linh thổ. Cũng chỉ có linh thổ mới trồng được Tiên dược. Cả linh thổ và những nắm đất chứa Thổ Bảo Trùng đều đã được Trần Lương thu vào Không Thú. “Nhiều tiền quá không có chỗ cất a” Trần Lương than thở. Kinh Viên Môn nghe được câu này chắc toàn bộ thổ huyết mà chết. “Cũng may thu thêm được 2 cái Không Thú này, nhưng vẫn không đủ, sau này phải nâng cấp Không Thú lên loại to mới được” Trần Lương tính toán. Mất một canh giờ mới có thể thu thập xong toàn bộ dược viên, nhóm Trần Lương rời đi trong đêm tối. Tên Giáp Linh đệ tử đã thông báo cho đồng môn, không thể lưu tại chỗ này. Trần Lương dự tính sáng mai sẽ rời khỏi Tam Thập Tam Môn bí địa. Lần thu hoạch này đã quá lớn rồi, cần trốn ngay kẻo Kinh Viên Môn tìm kiếm trả thù. Có điều cần đến sáng để tìm đường ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]