Tự mình mang cầm giao tận tay cho Hàn Quân Tà, chưởng quỹ của Nhã Âm các một phen sáo ngữ liền vô cùng cao hứng cất tờ ngân phiếu một vạn hai rồi cáo từ.
“Sách sách, thật nhìn không ra nha. Ở trang tử bình thường như thế, vậy mà vung tay một cái một vạn hai, đến con mắt cũng không chớp.” Dọc đường đi hỏa kế Tiểu Trương líu ríu nói không ngừng.
“Hanh hanh ~ Cầu lão nhân gia ta đi qua còn nhiều hơn đường nhà ngươi từng đi, hiểu biết của tiểu tử ngươi con kém xa lắm a ~” Chưởng quỹ cấp cho Tiểu Trương một cái bạo túc, đắc ý nói.
“Vậy chưởng quỹ ngài đã từ sớm nhìn ra nhà nay phi phú tức quý?”
“Lão nhân gia ta ở trong khách điếm nhìn thấy vị tiểu công tử kia là đã biết rồi ~ Xiêm y của vị công tử ấy chính là làm từ tuyết tàm ti, tuyết tàm ti này mềm nhẵn mát mẻ, có thể phòng lửa chống nước, thật sự là bảo vật vô giá.”
“Thiên a ~ ta nói lão ngài sao lại đối xử ân cần như vậy với một tiểu hài tử ăn mặc đơn sơ như thế…”
“Hanh, tiểu tử ngươi bối rối cái gì, tuyết tàm ti kia sau khi dệt thành vải, nhìn chỉ giống vải vóc tầm thường, nếu trước đây không phải theo thiếu chủ đi phương Bắc mua hàng đã từng thấy qua, lão nhân gia ta cũng không nhận ra a.”
“Hắc hắc, chưởng quỹ chính là hiểu sâu biết rộng…”
Y phục này là Hàn Quân Tà đặc biệt vì Hiểu Hâm định chế, bạch sắc trường bào kiểu dáng mộc mạc.
Trong tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-kiem-phu-than/1598656/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.