Pháp Hoa tự là ngôi cổ tự lớn vào bậc nhất khu vực Sơn Hải quan.
Mặt trời đã lên, nhưng sơn môn vẫn còn đóng chặt.
Đó là giờ thảo quả, lẽ ra chúng tăng thực dậy từ lâu, nhưng trong tòa miếu đồ sộ hôm đó lại vắng lặng không tiếng cầu kinh.
Thực tế từ khi Minh Thông hòa thượng đưa một bọn bất lương khoác áo cà sa tới tiếm vị, tàn sát chúng tăng, bá chiếm Pháp Hoa tự, ngôi chùa đồ sộ này không còn là Phật địa thiêng liêng nữa, Đại Hùng bảo điện biến thành sảnh đường cho những cuộc rượu chè trác táng, cả khu chùa trở thành nơi hành lạc của bọn dâm đồ.
Trời vừa sáng, trong Đại Hùng bảo điện yến tiệc đã được bày ra.
Minh Thông hòa thượng ngồi ngất ngưởng ở ngôi chủ tọa.
Tên này mình cao chín thước, thân thể phì nộn, mũi diều mắt cú, mặt nung núc những tảng thịt, trông giống như một tên tướng cướp hung tàn nhất trừ cái đầu cạo trọc và chiếc áo bào, ngoài ra không có nét gì của một người xuất gia.
Ở ngôi khách vị có hai tên Đường chủ Bắc Hải bang là Sử Vạn Hạnh và Đường Tân Kiên.
Hai tên này cũng không có nét gì của khách nhân mà khúm núm giống kẻ tôi tớ.
Bên phải Minh Thông là một tiểu lão đầu chừng năm mươi tuổi, mình cao chưa tới ba thước, gầy nhom, tóc vàng hoe rối bù, hai mắt đảo lia lịa, giống khỉ hơn là giống người.
Chỉ cần nhìn qua nhân dạng đặc biệt đó, bất cứ người nào trong giang hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-kiem-huyen-mon/3060328/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.