Năm năm sau. 
Chử Ngôn mặc một thân tây trang thủ công vừa người, đeo kính mát, vừa mới xuống máy bay, liền thấy được cái bảng lớn viết tên tiếng Anh của mình ở ngoài. 
Joyce, bây giờ đã là bác sĩ ngoại khoa não nổi tiếng nhất toàn thế giới. 
Dựa theo dự định ban đầu của y, năm năm trước sau khi ra nước ngoài, là muốn tìm một trường học học trước, nhưng Hans lại cảm thấy với y mà nói là quá lãng phí thời gian, cuối cùng để y trực tiếp trở thành nhân viên nhậm chức bệnh viện ở bệnh viện mình. 
Khi bắt đầu, rất nhiều người đều không quá tin tưởng bác sĩ Châu Á thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi, lớn lên còn có chút xinh đẹp quá phận này, nhưng sau khi Chử Ngôn tiến hành mấy ca giải phẫu, lại đều lau mắt mà nhìn y. 
Sau đó, chờ Chử Ngôn cứu mấy người bị bác sĩ khác phán “Tử hình” trở về, danh tiếng của y cũng càng ngày càng lớn, ngày này năm năm sau, nói tới giải phẫu não bộ, y nói thứ hai, liền tuyệt đối không ai dám nói thứ nhất. 
Mà mấy tháng trước, Chử Ngôn trước kia luôn ở bệnh viện Hans, dựa vào sức của bản thân làm cho bệnh viện kia trở thành bệnh viện giải phẫu ngoại khoa não tuyệt nhất thế giới, đột nhiên thả ra tin tức, nói muốn đi trao đổi y học toàn cầu, đến các quốc gia tiến hành thăm hỏi. 
Thời gian mấy tháng, Chử Ngôn đã đi qua rất nhiều nơi, mà hiện tại, y rốt cục đi tới thành phố H xa cách đã lâu. 
“Mình đã về.” Nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-yeu-nguoi-chuyen-tinh-thu-tu/201769/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.