Chử Ngôn đứng ở cửa biệt thự Cố gia, nghe nam nhân trung niên bên người thổ lộ, sắc mặt có chút khó coi. 
Y hôm qua sau khi quyết định, về khách sạn hảo hảo ngủ một giấc trước, lại ăn vài thứ, sau đó mới đến Cố gia, tính vồ một cú, lại không nghĩ rằng mới vừa xuống xe ở gần đây, thế nhưng liền đụng phải một người bệnh từng trị liệu qua trước kia, người bệnh này sau khi nhìn thấy y, còn lòng như lửa đốt tìm y thổ lộ. 
“Bác sĩ Chư, tôi thật sự rất thích cậu, lúc trước khi cậu mổ cho tôi tôi liền thích cậu, lúc ấy còn cố ý ở thêm vài ngày… Cậu có đồng ý cho tôi một cơ hội hay không?” Ánh mắt của nam nhân hơn bốn mươi tuổi này lưu luyến trên mặt Chử Ngôn không dừng. 
Nam nhân này Chử Ngôn có ấn tượng, lúc trước có chuyện gì đều thích tìm y, y còn tưởng rằng người này muốn tìm tra mình, lại không nghĩ rằng dĩ nhiên là có ý với mình. 
Nhưng người này có ý với y, y lại không có ý với người này, y nhớ rõ, người này lúc trước khi nằm viện, vợ con đều tới. 
Đã có vợ con, còn tìm y làm cái gì? Chử Ngôn thấy coi nhẹ cũng vô dụng, lúc này cau mày nhìn về phía đối phương: “Ngài Lương, rất xin lỗi, tôi hiện tại không tính nói chuyện tình cảm!” 
“Chử Ngôn, cậu không phải gặp phiền toái sao? Chỉ cần cậu theo tôi, tôi nhất định giúp cậu…” 
Người trung niên họ Lương tựa hồ chắc chắn Chử Ngôn sẽ không từ chối mình, chỉ là ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-yeu-nguoi-chuyen-tinh-thu-tu/201767/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.