Chử Ngôn hiện tại nhớ tới Ngụy Thiên Thành liền cảm thấy chán ghét, ở chung với Ngụy Thiên Thành nhiều năm như vậy, tuy rằng phương diện kinh tế Ngụy Thiên Thành trả giá càng nhiều, nhưng phòng ở viết vốn chính là tên Ngụy Thiên Thành, y cũng không chiếm tiện nghi gì, hiện tại Ngụy Thiên Thành cũng đã lăn giường với người khác, y đương nhiên không có khả năng ở chung với Ngụy Thiên Thành nữa, còn không bằng liền nhanh chóng giải quyết.
“Tôi dùng tình yêu rác rưởi kia trao đổi, có thể làm cho Đào Thu cùng Ngụy Thiên Thành gặp báo ứng không?”
“Chúng ta không thể thay đổi người khác, nói trên lý luận, chúng ta chỉ có thể cho ngươi một vài thứ sẽ không phá hủy cân bằng thế giới.”
“Không thể thay đổi người khác, vậy có thể thay đổi bản thân?” Chử Ngôn hiểu rõ ý của thanh âm kia, cùng với một vài hiểu biết khó hiểu không tin trong đầu mình.
Kỳ thật dựa theo cách nói của thanh âm kia, muốn tiền là phương tiện đơn giản nhất, nhưng y chỉ biết cầm dao phẫu thuật, chuyện đầu tư luôn không hiểu, dù muốn tiền, tương lai trừ gửi ở ngân hàng ăn lãi thì cái gì cũng làm không được, còn không bằng chọn thứ thích hợp với mình hơn.
Tuy rằng không có tư cách hành nghề y, nhưng y một chút cũng không muốn buông dao phẫu thuật.
“Chỉ có thể trên trình độ nhất định.”
“Vậy tôi có thể trở thành bác sĩ ngoại khoa não tốt nhất không? Còn có chứng chỉ tư cách hàng nghề, tôi có thể lấy lại không?” Chử Ngôn lập tức liền hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-yeu-nguoi-chuyen-tinh-thu-tu/201765/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.