Dưới mái hiên chuông gió đinh linh rung động, báo hiệu sinh mệnh của nữ chủ nhân đang bị đe dọa. Đó là thứ mà Yến Triều Sinh lập ra trong sân viện, ngày thường sẽ không di chuyển, một khi nàng gặp nguy hiểm, chuông gió sẽ lần lượt reo lên. Yến Triều Sinh ôm Lưu Song xuyên qua hành lang gấp khúc, trở lại trong nhà: "Người đâu, chuẩn bị nước."
Trong chốc lát, không biết từ nơi nào xuất hiện mấy Quỷ hầu cúi đầu mang nước tiến vào. Khi Yến Triều Sinh đặt nàng vào trong nước ấm, toàn thân nàng đã bị Quỷ khí ăn mòn, lông mi ngưng một tầng sương lạnh.
Yến Triều Sinh lạnh mặt, mở ra năm ngón tay, hút Quỷ khí từ trong thân thể nàng ra, nàng lạnh đến khẽ run rẩy, một hồi lâu mới cảm nhận được hơi ấm từ làn nước.
Yến Triều Sinh không nói lời nào, ngón tay khẽ nhúc nhích, quần áo của Lưu Song vỡ vụn ra, lúc này hoàn toàn ngâm ở trong nước.
Yến Triều Sinh từ trên cao nhìn xuống lạnh nhạt đánh giá, khiến Lưu Song cảm thấy có chút sợ hãi. Nàng chưa bao giờ thấy hắn tức giận như vậy, ngay cả lần trước nàng có ý muốn khiêu chiến hắn bước vào Hương Trạch điện cũng không giống như bây giờ.
Bàn tay thon dài tái nhợt của nam nhân xoa lấy cổ nàng: "Nếu nàng không cần cái mạng này nữa, ta có thể giúp nàng chấm dứt nó, hà tất gì phải đi dầm mưa Quỷ một hồi, ta phải lo lắng mà cứu nàng."
Hắn nhẹ nhàng cười, một nụ cười bạc bẽo, khiến người ta sợ hãi lạnh lẽo: "Trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-the-lai-thuong-tiec-mot-ten-yeu-quy/526814/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.