Quá ngoan cố !
Miệng lưỡi thật là ương nghạnh !
Xương cốt cũng thật cứng rắn !
Cái câu "Không biết" này nữ tu kia đã nghe đến phát chán rồi.
Người này tên là Lương Thính Vũ, tu vi hiện giờ đã đến nguyên anh hậu kỳ. Với bề dầy ba mươi năm cúc cung tận tụy phụng sự thuyền Dạ Hàng, đến nay thị đã trở thành một trong ba đại tế tửu trong nội đường.
Hôm qua, thị lĩnh mệnh đến tra hỏi Tả Lưu.
Nhưng dù uy hiếp hay dụ dỗ mọi cách cũng không tài nào moi ra được một chút tin tức hữu dụng !
Cái tên tu sĩ trước mặt thị đây sao giống lưu manh quá thể ?
Ngay cả gã tu sĩ ương bướng nhất vừa rồi bị thị dùng cực hình tra khảo cũng không ngoan cường như vậy !
"Được, được, ngươi nhất định không chịu nói ha !"
Căn vặn mãi khiến Lương Thính Vũ cảm thấy sự kiên nhẫn của mình rốt cục cũng đã cạn kiệt hết nên chẳng muốn nhiều lời với Tả Lưu nữa mà giơ cao tay lên định đập xuống lồng giam.
"Ngươi không muốn nói cũng không sao, để coi xương cốt ngươi cứng hay là cái lồng này cứng !"
Năm ngón tay thị căng ra, linh lực hùng hậu lưu chuyển giữa những kẽ tay. Đây chính là một thủ pháp đặc biệt dùng để phát động phong ấn trận pháp nào đó trên lồng giam.
Lồng giam bằng sắt đen dường như bị ảnh hưởng nên bắt đầu rung lên ông ông.
Nhưng ngay khi thủ chưởng của thị sắp vỗ xuống thì --
"Ầm..."
Một tiếng chấn động trầm đục dội lại, loáng thoáng còn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676867/quyen-9-chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.