"..."
Một khắc sau ra sao ?
Suốt một hồi lâu trên toàn cõi Cực Vực, mọi quỷ tu đều như bị thôi miên trước đòn phản kích đến long trời lở đất của Kiến Sầu. Dường như ai nấy đều cùng đắm mình trong cảm giác lâng lâng thư thái như khi nàng hấp thu linh lực. Hết thảy đều vì một màn kinh tâm diễm tuyệt này của nàng mà bái phục đến độ phải vỗ bàn tấm tắc khen hay;
Thế nhưng ngay khi họ nghe thấy câu nói như sấm nổ bên tai của tiểu sa di Thiền tông kia...
"Cái gì ?"
"Nhai Sơn ?"
"Kiến Sầu đại sư tỷ ?"
"Chuyện gì đây ?"
"Sao ta chưa từng nghe qua vậy -- A, chờ chút, thấy mẹ rồi, Nhai Sơn hả ?!!"
Có nhiều người chưa từng nghe nói đến cái tên này từ rất lâu rồi. Vì vậy nên khi nghe thấy lời tiểu sa di Định Năng, bọn họ hầu như không định thần kịp, thậm chí còn ngẩn người há hốc miệng một hồi lâu.
Nhưng...
Giống như biển sâu chợt yên lặng sau một đợt sóng thần khủng khiếp nhưng chỉ một lát sau, dung nham núi lửa đang nung nấu dưới tận đáy biển liền phụt lên khỏi các miệng hố, biến cả vùng biển thành một trời mênh mông bão tố đến hủy thiên diệt địa !
Ngàn ngàn vạn vạn người nghe rõ câu nói kia thì đầu óc lùng bùng choáng váng.
"Ê, giỡn cái gì kỳ vậy a !"
"Chuyện gì vậy trời ?"
"Ta có nghe lộn không hả ? Sao con lừa trọc kia sao lại nói nữ tu này là Nhai Sơn ?"
"Tổ cha nó..."
"Là tu sĩ Nhai Sơn sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676855/quyen-9-chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.