Dịch giả: sweetzarbie
Thấm thoát đã ba ngày trôi qua.
Đối với hai tên tiểu quỷ, đó là ba ngày trời sung sướng còn đối với Kiến Sầu thì như hành xác trong chảo dầu nóng.
Ban ngày, quỷ đầu to và quỷ đầu nhỏ đều cùng nhau đi Tiếp Dẫn ty làm việc công.
Có lẽ vì lần trước chúng được Chử phán quan thưởng mười miếng huyền ngọc, hơn nữa Thôi phán quan vẫn còn ở lại làm khách nên Chử phán không muốn bới lông tìm vết làm gì. Vả lại Kiến Sầu cũng bắt đầu dạy chữ cho chúng nên vì vậy công việc của chúng tại Tiếp Dẫn ty cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Tất cả đều thuận lợi quá sức tưởng tượng.
Hào quang óng ánh quanh thân chúng mỗi ngày mỗi dầy đặc, tựa như một người bình thường được đả thông kỳ kinh bát mạch bỗng nhiên tẩm bổ bằng đan dược cực tốt. Không ít đồng liêu của bọn chúng trong Tiếp Dẫn ty đều lẩm bà lẩm bẩm thắc mắc trong bụng.
Nguyên cớ do đâu?
Toàn nhờ Kiến Sầu đó mà!
Ban ngày, chúng giải quyết công việc ở Tiếp Dẫn ty xong thì chạy thẳng về nhà, đi đường hoàn toàn không lề mề cho tốn thời gian.
Tại sao phải gấp gáp như vậy chứ?
Bởi vì Kiến Sầu không thời khắc nào là không ngừng tu luyện. Tuy chúng không cảm thấy nàng tu luyện có tiến bộ gì, nhưng đối với chúng thì đây lại là chuyện có lợi, ngu sao bỏ qua. Theo suy nghĩ của quỷ đầu nhỏ thì Kiến Sầu cứ suốt đời tu luyện như vậy là rất tốt. Ngồi mát dựa bóng đại thụ, đây mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676768/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.