Một thân y bào trắng nhạt đã không nhìn ra màu sắc vốn có, làn da trắng muốt cũng hoàn toàn bị máu nhuộm đỏ.
Tượng phật khổng lồ vẫn ngồi xếp bằng giữa đất trời, Kiến Sầu lại dựa trên đài sen, bên chân Phật tổ, giống như con giun cái dế nhỏ bé giữa đất trời bao la.
Nàng chớp chớp mắt, có giọt máu dính trên hàng mi dài của nàng rơi xuống, lăn trên má nàng như một giọt nước mắt.
Cách đó mười bước là Tạ Bất Thần.
Tạ Bất Thần trong tay cầm Nhân Hoàng kiếm.
Âm thanh vỡ vụn trong cổ họng, đã hoàn toàn không còn trong trẻo như lúc trước.
"Ngôn xuất... pháp tùy?"
Trên người Tạ Bất Thần cũng có vết thương nặng, thậm chí có thể nói là cực kì thống khổ. Trên ngực có một lỗ thủng lớn, máu đã không còn chảy, nhưng dưới chân hắn đã có một vũng máu.
Nghe thấy bốn chữ "ngôn xuất pháp tùy" của Kiến Sầu, khóe môi hắn khẽ cong lên, ánh mắt cực kì bình thản.
"Chỉ là giới thôi..."
Đâu có gì "ngôn xuất pháp tùy".
Giới, cũng chính là lĩnh vực.
Tu sĩ Thập Cửu Châu tu hành tổng cộng có chính cảnh giới, chín tầng trời, cảnh giới thứ tám tên là Hữu Giới, là hoàn toàn thể ngộ quy tắc không gian, sáng tạo ra tiểu thiên địa thuộc về chính mình, lại gọi là khai thiên lập địa.
Tu sĩ một khi bước qua Xuất Khiếu kì liền tiến vào giai đoạn tu tâm, sơ bộ cảm ngộ đủ loại quy tắc trong trời đất, vũ trụ, cho nên có thể dịch chuyển tức thời, cao hơn ngự không một bậc.
Càng tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676756/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.