Theo từng bước hắn đi lên cao, vân đài xây bằng bạch ngọc đó cũng ngày càng trở nên rõ ràng.
Tạ Bất Thần tiện tay lấy ra một viên đan dược từ trong tay áo, ngậm vào miệng, cảm thấy dược lực dần dần lan ra trong miệng, chạy vào kinh mạch toàn thân, chậm rãi chữa trị thương thế trong cơ thể.
Dù cuối cùng kiếm của hắn không chém vào người Kiến Sầu, búa của Kiến Sầu cũng không bổ được trúng hắn, tránh được cục diện lưỡng bại câu thương, nhưng thương thế trên người hắn từ trước đó vẫn chưa bình phục hoàn toàn.
Vừa rồi đánh với Kiến Sầu một trận gần như đã hao hết tất cả sức mạnh trên người hắn, dù chỉ là đưa tay lên cũng cảm thấy có chút khó khăn, càng không cần phải nói đến nội thương đau âm ỉ trong người.
Hơi nhíu mày, Tạ Bất Thần đã đến bên rìa vân đài bạch ngọc.
Đây là một đài cao hình tròn rộng rãi xây dựng trên khu đất cao bên sông, có vài phần tương tự quảng trường Vân Hải của Côn Ngô, có điều hình dạng khác nhau, đồ đằng dưới mặt đất cũng khác nhau, tỏ ra không có sức sống, cũng cũ kĩ hơn.
Tạ Bất Thần còn chưa kịp quan sát hết tình hình vân đài này, đột nhiên lai nghe thấy có tiếng động.
Không chỉ có một người.
Bên mép vân đài chéo trước mặt không ngờ lại tụ tập năm tu sĩ mặc trường bào tối màu, nhìn cách ăn mặc lại không phải đệ tử của bất cứ môn phái Trung Vực nào, cổ áo và cổ tay áo đều thêu một số hoa văn kì lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676709/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.