Gió mang theo những áng mây mờ nhẹ nhàng thổi qua bên cạnh mọi người không một tiếng động.
Lúc này cả Côn Ngô cực kì yên tĩnh.
Trên mặt mỗi người đều lộ vẻ không hiểu: Vì sao lại thế? Sao có thể như thế? Trong lòng Hạ Hầu Xá nghĩ thế nào? Một Kiến Sầu phải đối chiến một Kiến Sầu khác thế nào?
Đây là chuyện chưa từng xảy ra ở tiểu hội Tả Tam Thiên, cũng có thể nói là cảnh tượng thần kì hiếm thấy trên toàn bộ Thập Cửu Châu.
Cùng trên một quảng trường Vân Hải, ba gương mặt giống nhau như đúc.
Một Kiến Sầu đứng trên quảng trường bên dưới ngẩng đầu nhìn hai “chính mình” ở phía trên. “Kiến Sầu” mặc cổ̀n phục cũng nhìn thấy Kiến Sầu mang Phong Lôi Dực Đế Giang, hai người xa xa nhìn nhau.
Hạ Hầu Xá đứng bên dưới, cũng không một ai có thể đọc hiểu vẻ mặt của hắn.
Rất nhiều rất nhiều năm sau, Trí Lâm Tẩu gần như biết hết mọi chuyện trên đời ngồi ngẫm nghĩ lại cảnh này bây giờ vẫn cảm thấy gần như là sự ám chỉ của số mệnh.
Càng mạnh mẽ, càng cô độc.
Trong tương lai, nàng mạnh mẽ đến mức gần như cô độc.
Chiến đấu cô độc nhất là khi trên thế gian này chỉ còn chính mình là đói thủ của mình.
Giống như lúc này.
Trí Lâm Tẩu hôm nay đương nhiên còn không nghĩ tới nhiều chuyện như vậy, có điều lúc nhìn thấy cảnh này hai mắt lão đã phát sáng, nhanh chóng viết gì đó lên cuốn cẩm nang Nhất Nhân đài bản gốc.
Cả quảng trường đã yên tĩnh rất lâu.
Rất nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676686/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.