Nhân Quả đạo quân hoàn toàn sửng sốt.
Trong cửa thị phi nhân quả, có bao nhiêu người bị vây khốn ở đây, không tìm được cửa thật mà ra?
Bây giờ Nhân Quả đạo quân lại nghe thấy nàng nói một câu như vậy.
Bóng dáng Tạ Bất Thần đã hóa thành một bộ phận của nghiệp hỏa vô tận, không phân biệt được rốt cuộc đâu là hắn, đâu là nghiệp hỏa.
Cũng có lẽ hắn chính là nghiệp hỏa của Kiến Sầu.
Còn nàng bị nghiệp hỏa nuốt chửng, dường như khó mà thoát ra, chỉ có đôi ămts nàng như sớm đã nhìn thấu biến ảo của thế sự, sóng gió không sợ hãi, hỉ nộ không lộ ra ngoài.
Trong hư không lờ mờ lộ ra một bóng gnf màu xanh.
Ánh mắt Kiến Sầu liền chuyển qua nhìn.
Trong nháy mắt, Nhân Quả đạo quân nhìn thấy nụ cười của Kiến Sầu.
Nghiệp hỏa vô tận lập tức nhỏ đi, dần dần lui lại, lại ngưng tụ thành những ngọn đèn trên mặt sông.
Một chiếc thuyền nho nhỏ cũng lần nữa xuất hiện dưới chân Kiến Sầu, có điều trong cảnh này không còn có Tạ Bất Thần.
”Khụ khụ...”
Từ trong mui thuyền có mấy tiếng ho kìm nén vang ra, hoặc như người nào đó vô ý phát ra.
Kiến Sầu đứng trên sàn thuyền, lạnh nhạt nhìn vào trong thuyền.
Nhưng lúc nghe thấy tiếng ho này lại có một bóng người từ trong thân thể nàng đi ra, như là một Kiến Sầu khác đột nhiên từ vị trí nàng đứng đi ra ngoài, trên mặt mang vài phần lo lắng và sốt ruột, nhanh chóng chui vào trong mui thuyền.
Trong mui thuyền có một người nằm nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676683/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.