Trường bào màu đỏ thấm máu tươi lại càng đậm hơn, sắc mặt Hạ Hầu Xá tái nhợt, trên mặt lại không có biểu cảm gì.
Hắn lạnh lùng nhìn Đường Bất Dạ bằng đôi mắt không có cảm xúc.
Đương nhiên...
Khi bắt gặp ánh mắt như vậy, Đường Bất Dạ đã biết không phải thiện ý gì.
Có điều, chẳng lẽ Hạ Hầu Xá không nên cảm ơn hắn sao?
Kiến Sầu một búa đánh Hạ Hầu Xá rơi xuống biển, sau đó suýt nữa bị hắn đánh lén thành công mà.
Nếu không có hắn can thiệp, chỉ sợ Hạ Hầu Xá đã bị loại rồi.
Đường Bất Dạ cười một tiếng vô cớ, còn chưa kịp có hành động gì đã thấy tiếng gió bên tai lại nổi lên.
Thì ra ngay khi hắn vừa xuất hiện, gió đã báo cho Kiến Sầu vị trí của hắn.
Hồng Nhật Trảm vẫn theo sát hắn như bóng với hình, thầm chí còn ngày càng rừng rực.
Uy thế như núi đè xuống khiến Đường Bất Dạ cảm thấy bị trói buộc như có sức cũng không thi triển ra được.
Cứ thế này sẽ thất bại.
Hắn mím chặt môi, bàn tay phất lên, một ánh bạc từ trong lòng bàn tay hắn bay ra.
Biển sâu trói buộc!
Mặt trời đỏ đã đến gần, bóng dáng Kiến Sầu cũng rất gần.
Đường Bất Dạ đưa tay đánh ra một chưởng, dùng “Biển sâu trói buộc” trong không hải cướp được từ Ngụy Lâm của Thân Lăng vây khốn Kiến Sầu, không ngờ hắn vừa mới động thủ, trong hư không bên cạnh đột nhiên có tiếng kêu quái dị.
”Kiến Sầu sư tỷ cẩn thận, là lưới đánh cá!”
Lưới đánh cá?
Nghe xong chính Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676663/chuong-145-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.