Được phép qua cửa?
Trước mặt Kiến Sầu bây giờ vẫn là hai lựa chọn.
Tiếp tục hay là ra ngoài luôn?
Chỉ suy nghĩ một lát, Kiến Sầu không do dự nữa.
Một trăm hai mươi Tiếp Thiên Đài vốn nhiều nhất có thể cho mười hai người qua cửa, nhưng bây giờ một tòa Tiếp Thiên Đài đã bị chính mình hủy đi, chỉ sợ vòng thứ nhất không thể chọn được đủ mười hai người vào vòng sau rồi.
Nàng đã là người thứ chín, vậy phía trước đã có tám người qua cửa.
Vòng thứ nhất Mê Vụ Thiên coi như đã kết thúc.
Vì thế nàng liền bay theo vệt sáng màu lam này lên thế giới sáng tỏ trên kia.
Màn sương mù lúc trước làm thế nào cũng không thoát ra được, bây giờ thoáng cái đã biến mất vô tung.
Kiến Sầu cảm thấy như xuyên qua một lớp màn chắn nào đó, thể xác và tinh thần đều trở nên nhẹ nhàng. Một làn gió mát từ vịnh sông Cửu Đầu, sau đó là một loạt tiếng động ầm ầm vang lên.
Mười Tiếp Thiên Đài ấn bên hông bay ra, nhanh chóng ghép lại với nhau, ngay sau khi ra khỏi Mê Vụ Thiên đã hóa thành một Tiếp Thiên Đài rộng trăm trượng đỡ lấy Kiến Sầu đang hạ xuống.
Thế là gió lốc nổi lên.
Mười tòa, độ cao ba trăm trượng!
Đứng trên Tiếp Thiên Đài cao vút, tầm nhìn của Kiến Sầu lập tức trở nên rộng rãi.
Những đám mây trôi qua bên người, Kiến Sầu có thể nhìn qua mây trôi thấy đồng bằng rộng lớn vô tận bên kia sông Cửu Đầu.
Trên mặt đất bên dưới vẫn rất đông người, khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676645/chuong-134-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.