Người nào có thể hơn được?
Ta!
Không có lạc khoản, càng không có tên họ cụ thể.
Muốn cuồng à?
Một khi Kiến Sầu cuồng lên thì chình nàng cũng phải sợ.
Nàng nhướng mày nhìn bóng tối dày đặc phía trước.
Không giống tình hình phong nhận gào thét trong ba tầng trước, sau khi một ngàn ba trăm thước dường như quá mức yên bình.
Yên bình đến mức làm người ta cảm thấy nguy hiểm.
Kiến Sầu đương nhiên không cho rằng Khúc Chính Phong không đủ sức mạnh, chỉ có thể cho rằng sau một ngàn ba trăm thước này có vấn đề.
Nhưng phía trước có đường, giờ bắt nàng dừng lại ở đây sao có thể cam lòng được?
Dù có chết cũng phải thử xem rồi mới chết!
Còn dư sức, vì sao không thử?
Suy nghĩ của Kiến Sầu xuất hiện rất nhanh.
Nàng chậm rãi giơ chân lên, đồng thời toàn thân căng lại, những đường cong trên người lúc này đều lộ rõ.
Ánh mắt nàng cũng vô cùng sáng ngời.
Bước chân đặt xuống đất.
Bước tới một bước.
Một trận gió lạnh thổi tới đúng lúc nàng đặt chân xuống đất.
Kiến Sầu vốn đã chuẩn bị từ trước nưhng lại phát hiện mình không thể nhanh chóng rút chân về được.
Toàn thân phát lạnh.
Gió ở đây khác rồi!
Nếu nói mỗi một luồng gió trước đó đều là một phong nhận, thay đổi thất thường, lại biến gió thành thứ mắt thường thấy được, thì gió sau một ngàn ba trăm thước lại có cảm giác như trở về bản nguyên, siêu thoát khỏi chính nó.
Gió ở đây lần nữa hóa thành hư vô, vô hình nhưng hữu cảm.
Quan trọng nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676602/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.