Ù ù ù...
Luồng gió đen từ trong hang mãnh liệt thổi ra, Kiến Sầu vừa tiến vào đã có thể cảm thấy lực cản rất rõ ràng.
Có điều lúc này trong Hắc Phong Động không có người thứ hai trừ Kiến Sầu, cho nên nàng không hề cố kị, cũng không dùng màn chắn phòng thân nào, cứ thế đi thẳng vào trong động.
Một thước, ba thước, năm thước...
Gió đen thổi ra không có bất cứ ảnh hưởng nào đối với thân thể Kiến Sầu. Tốc độ tiến lên của nàng thậm chí còn nhanh hơn năm người lúc trước nhiều.
Cảm giác ngược gió mà đi này chỉ làm cho Kiến Sầu cảm thấy cực kì thoải mái.
Gần như chỉ sau nháy mắt, nàng đã có thể lờ mờ nhìn thấy chỗ mình viết chữ.
Lúc này gió đã như đao.
Hiển nhiên không giông slucs bình thường, Hắc Phong Động hoạt động kịch liệt dẫn đến gió đen như đao vốn phải vào sâu một trăm thước mới bắt gặp giờ lại xuất hiện từ bên ngoài.
Bất ngờ không phòng bị kịp, Kiến Sầu nghe thấy một tiếng xẹt vang lên bên tai.
Còn giữ nguyên tốc độ tiến lên, nhìn vách đá trăm thước chỉ cách mình có ba thước, cuối cùng dừng lại.
Nàng cúi đầu gần như cứng nhắc, nhìn về phía tay áo mình.
Một đoạn tay áo bị phong nhận cắt đứt không biết đã bị gió đen cuốn đi đâu rồi. Không còn tay áo màu lam đậm che bên ngoài, cổ tay trắng ngần của Kiến Sầu lập tức lộ ra.
Xẹt...
Gió đen kịch liệt mang theo nhiều phong nhận hơn, xếp thành một loạt xẹt qua khắp nơi trên toàn thân Kiến Sầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676597/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.