Lạch cạch.
Tiếng bước chân của Triệu Vân Tấn.
Trong sơn động sạch sẽ, trên mặt đất không có thứ gì, dù là một mảnh đá vụn cũng không tìm được.
Dù từng có đá ở đó thì khi cuồng phong thổi qua cũng đã bị nuốt chửng, những hòn đá quá cứng không thể bị gió đen phá hủy thì bị thổi ra ngoài động, chất đống dưới đáy vực.
Triệu Vân Tấn đi phía trước, cực kì gắng gượng chống đỡ cả trận pháp.
Mới năm mươi thước...
Năm mươi thước ngắn ngủi, với sức của một mình ả không ngờ lại chỉ có thể đi vào sâu như vậy.
Khi bước tới thêm một bước nữa, Triệu Vân Tấn lập tức có một cảm giác vô lực khó tả.
Vị sư muội hơi mập đã sắp không đi được nữa, thân hình chao đảo trong cuồng phong.
Triệu Vân Tấn coi như mình không nghe thấy. Ả cắn chặt khớp hàm, cuối cùng lại bước về phía trước một bước nữa.
Không...
Không cầm cự được nữa!
Ả bắt thủ quyết định gọi pháp khí trên người ra chống đỡ, không ngờ lúc đưa tay lên lại nghe thấy một âm thanh lanh lảnh vang lên.
Póc!
Như là một con cá dưới nước thở ra bong bóng, như là bong bóng nổi lên mặt nước, như là bong bóng vỡ ra khi chạm đến mặt nước.
Trong lòng Triệu Vân Tấn lập tức sinh ra điềm báo: "Không tốt!"
Tuy nhiên...
Đã quá muộn.
Người bày ra trận pháp này chính là con cá đó, còn Triệu Vân Tấn là người chạm vào làm vỡ bong bóng.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Từng viên linh thạch khảm khắp nơi trên vách động lần lượt sáng lên, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676592/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.