Tần Mạt lui về phía sau từng bước, đến cạnh Tần Vân Đình, sau đó im lặng đánh giá chàng trai này.
Dáng người này khá cao, khí chất thiên về ánh mặt trời, tướng mạo cũng không đẹp bao nhiêu, nhưng lông mày đậm, làm hắn tăng thêm vài phần khí khái anh hùng.
Chàng trai trẻ với ngoại hình khỏe khoắn như thế, rất o với các mỹ nam đang lưu hành.
"Lấy anh nhé." Dù hắn nghiêng người, nhưng ánh mắt lại dán chặt lên người Tần Vân Đình, mang theo cảm giác áp bức mãnh liệt.
Tần Vân Đình quay đầu đi không nhìn hắn, chỉ lấy chìa khóa trong túi ra, mở cửa.
Roạt roạt một tiếng, cửa mở.
Tần Vân Đình lập tức đi vào bên trong, người này liền thừa cơ xoay người một cái, cũng đi theo vào.
"Anh làm gì?" Tần Vân Đình kinh sợ.
"Lấy anh nhé." Hắn vẫn chỉ nói ba chữ kia.
Tần Mạt nhẹ bước vô cùng đi vào phòng nhỏ, thấy họ đã đứng trong phòng khách, nàng đến cửa đứng, cũng không lên tiếng.
"Anh không đi ra à?" Tần Vân Đình ngẩng đầu sang một bên, giọng lạnh lùng nói: "Nhất định muốn tôi kiện anh xông vào nhà dân mới chịu đi đúng không?" Tô Lăng Kiệt cười cười không hề gì: "Em thử đi, anh không ngại." "Đồ khốn!" Tần Vân Đình bỗng như con mèo xù lông, quay đầu lại nhìn thẳng vào hắn: “Anh còn đến quấy rầy tôi làm gì, anh còn muốn thế nào đây, cả bạn gái mình cũng không giữ được, còn bị người ta đá, làm sao tôi lại nhìn trúng anh chứ? Đi ra!” Tô Lăng Kiệt vốn vươn tay ra phía trước lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617986/quyen-4-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.