"Này! này! Cậu dạy tôi nói chuyện, tôi dạy cậu học toán, đây không phải rất công bằng sao? Cậu còn muốn như thế nào!" Lỗ Tùng tiếp tục bám riết không tha chuyển giấy nhỏ sang, lần này hắn không vẽ mặt quỷ nữa, mà là một ngọn lửa thật lớn, tỏ vẻ hắn đang khó chịu.
"Giờ đang học, cậu câm miệng đi!" Tần Mạt rất không khách khí cầm bút cho hắn bảy chữ.
Lỗ Tùng không chuyển giấy nữa, chỉ nằm bò ra, mắt đảo liên tục, cũng không biết đang nghĩ gì.
Tần Mạt cố gắng giải quyết vấn đề của thầy, đến khi hơi hiểu ra, thì thầy giáo số học đi lên bục giảng, bắt đầu giải hai đề này. Tần Mạt đối chiều hai bên, vừa nghe vừa ghi chép, dần dần có cảm giác hiểu rõ.
"Này…" Lỗ Tùng đưa tay lặng lẽ kéo áo Tần Mạt ở phía dưới, lần này hắn không chuyển giấy, lại đổi thành nhỏ giọng nói chuyện.
Tần Mạt tiếp tục coi thường hắn, chỉ vùi đầu ghi chép, chuyên tâm nghe giảng.
"Này, sao cậu không trả lời tôi, nếu cậu không đáp ứng, tôi sẽ quấy nhiễu cậu, khiến cậu không thể nghe giảng!” Lỗ Tùng thấp giọng uy hiếp, hai cái răng nanh nhe ra, hàm răng trắng tỏa sáng.
Tần Mạt thầm giận dữ, cái tên nhóc này còn ầm ĩTần Vân Chí, so ra, cái tên da khỉ Phương Triệt kia còn hiền lành hơn —— nghĩ đến đây, Tần Mạt càng cảm thấy không trị hắn không được.
"Cậu thích quấy rối người khác à?" Giọng nói nhỏ phát ra từ miệng Tần Mạt, nhưng dáng vẻ vùi đầu vào ghi chép của nàng lại không hề thay đổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617872/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.